Mar 24, 2014

QUỶ CỐC HỒI 76b Hỏa Tai - Diệt Ma Phù Chính


QUỶ CỐC HỒI 76b Hỏa Tai - Diệt Ma Phù Chính

Quyển 2


Mai viên Hồng Cô ngồi bệt xuống sàn đá vừa mới lau dọn quét tướt sạch sẽ của tàng thư , nó bị đốt cháy hôm trước , chẳng hiểu thế nào , sư phụ vừa đi chừng một ngày thì ngay tối hôm sau lửa cháy phừng phừng , môn hộ nháo nhác , mặc dù Côn Luân phòng bị rất tốt từ sau cuộc chiến 50 năm về trước , môn nhân canh gác dầy đặc , vậy mà chẳng biết bọn ác ma chui từ ra từ cái ngỏ ngách nào , chẳng có giao chiến , máu me gì , lửa cháy một lúc ba cái nhà , riêng cái tàng thư này là cháy trước tiên , ( Mai Viên sai rồi , tàng thư sau này được xác định cháy cùng lúc …) nhiều văn bản sách cổ quý giá ra tro , Mai Viên ngồi tiếc đứt ruột , nàng cứ thỉnh thoảng thì lấy khăn chậm chậm nước mắt , ai mà chẳng xót chứ , bao nhiêu là võ công kinh thiên của Côn Luân , bao nhiêu là bí kíp thượng thừa nhiều năm , bây giờ ra tro sao ?

Nàng đứng lên đi lại phía tủ gổ  cháy nham nhở , nàng lục từng chiếc hộc  xem còn gì không ,những trang châu bản ố vàng ám khói , những hộp giấy đựng những phiến lá xâm chữ cổ xưa cong queo vì cái nóng , đây nữa này , một bó mũi tên được bó cẩn thận đặt trong cái rương gổ xem xém hăng mùi dầu từ thân hộp rươm rướm vì lửa , Mai Viên Hồng Cô nhẹ nhàng đặt chiếc rương xuống một cái bàn đá , nàng thận trọng nhẹ nhàng cái rương xuống chiếc bàn đá , nàng lấy bó mũi tên ra , nàng tì mẩn đếm tới đếm lui , ừm...à ...kỳ vậy ta ? nàng lẩm bẩm , mình nhớ lần trước kiểm tra còn đúng 20 chiếc , thế mà bây giờ chỉ còn 19 thôi , mình có lộn gì đây chăng ? Mai Viên ngồi thừ ra , nàng ngó những chiếc mũi tên được làm từ gổ tùng chuốt gọt rất tỉ mỉ , cái đuôi có một túm lông trắng , mũi tên bịt một lớp đồng cán mỏng , đặc biệt mũi tên đầu không nhọn lắm , nó hơi tù , như thế thì nó không xuyên sâu lắm , sư phụ nàng đã từng giải thích về việc đó thế này :

- “ từ xưa Côn Luân ta luôn lấy chữ nhân làm trọng con ạ , như thế thì kẻ thù cũng không đến nổi tử thương …”

Mai Viên cảm động lắm , nàng cảm thấy sung sướng và hảnh diện vì được làm Côn Luân nhân , mân mê mũi tên trên tay một lúc , Mai Viên bó lại lần nữa rồi nàng đặt nó vào hộp , nàng xếp nó vào chổ cũ , hôm nay đã là mùng một tháng chạp , gần tiết Nguyên Đán , nàng lại nhớ đến vị hôn phu Long Môn chủ , tin nhạn Côn Luân phát hỏa chắc cũng sắp đến tai Long Môn chủ rồi , chắc chàng sẽ chạy ngay lên đây  , không chừng sư phụ về tới thì chàng cũng vừa lên tới , hy vọng chàng sẽ ở lại vài ngày … 

Nghĩ đến đấy khuôn mặt Mai Viên hồng lên , nàng nở một nụ cười bẻn lẻn , nàng nhớ tới hôm sư phụ nàng gá nghĩa trăm năm cho nàng với Long Môn chủ , sư phụ có nói sẽ cho hai người thành thân vào ngày xuất quân Diệt Ma , thế thì cũng phải đến vài tháng cơ đấy , vào mùa thu… không hiểu hôm đấy nàng sẽ như thế nào nhỉ ? nàng sẽ mặc gì , nàng sẽ nói năng , đi đứng thế nào , dường như chưa có ai thành thân như thế cả , ôi mà như thế thì  toàn thể võ lâm giang hồ đều biết đến đôi tình nhân này , và rồi ...chàng sẽ trở về trong vinh quang chiến thắng , mùa xuân sẽ tới , một mùa xuân vinh quang của Côn Luân , của võ lâm trung nguyên , và mùa xuân tình yêu của nàng , niềm vui của nàng  và chàng sẽ hòa chung với niềm vui của chung của giang hồ võ lâm ...

 Mai Viên thấy ngây ngất quá , nàng khẻ mĩm cười thong thả bước trên con đường lát sỏi dẫn về phòng riêng của nàng , hôm nay kiểm tra tàng thư xong nàng sẽ cùng bọn cửu kiếm Côn Luân tuần tra quanh núi , một việc khá mệt đấy , nàng cần nghỉ ngơi tý , bọn Cửu Kiếm hổm rày tụ về môn hộ đầy đủ , bọn chúng còn trẻ nhiệt huyết tràn đầy , lòng căm thù ác ma dâng cao , ngày nào bọn chúng cũng hoa chân múa tay luyện công luyện võ , rồi lại tuần tra canh gác cùng với môn nhân , khí thế dâng trào , tinh thần quyết tâm giải phóng Thiên Sơn bốc hỏa ngùn ngụt , còn cái đám Thất Hùng của nàng thì có vẻ trầm tỉnh hơn , dù gì thì cũng lớn tuổi trung niên rồi , hôm nay cũng lác đác vài huynh muội Thất Hiệp Côn Luân quay về môn phái , trước là thăm hỏi môn hộ góp phần vào việc cũng cố phòng thủ sau cũng là để đón tiết Nguyên Đán cùng Côn Luân … vừa đi  vừa nghĩ lan man thế gần đến phòng riêng của nàng , khu biệt thất cho nữ giới thì Mai Viên nghe một tiếng gọi lớn : 

- Mai sư tỷ ….

Tiếng chưa dứt thì Mai Viên đã bị một cái ôm chặt kèm theo một tràng cười vang dội , Mai Viên định thần nhìn kỷ khuôn mặt đang áp sát mình và cười nhe cả hàm răng lủng củng thiếu “ biên chế “ của một nàng tròn vo và lùn tịt , à ra là cô em thất hùng Côn Luân Thất  Xủ Cô Tiểu Phi Thúy , nàng ta vừa cười xong thì nắm tay Mai Viên lôi ngay vào phòng của Mai Viên , vừa  ấn Mai Viên ngồi xuống nàng ta vừa nói lớn : 

- Chúc mừng tỷ lấy chồng …

Hóa ra Thất Xủ Cô bây giờ mới biết Mai Viên sắp lấy chồng , thật ra phải đến mùa thu chứ , Mai Viên mĩm cười thật tươi trả lời cô nàng : 

- Tỷ đi lấy chồng còn sư muội thì sao chứ 

- À đâu có được , tỷ phải đi trước chứ , muội nhỏ mà , đi sau , à mà thôi , xấu xí như muội ai ưng 

Nói xong Thất Xủ Cô cười to một tràng có vẻ bi tráng lắm!

Mai Viên và Xủ Cô còn cười đùa thêm tý , bổng Xủ Cô nghiêm nét mặt nhìn dáo dát rồi xuống giọng nói nhỏ : 

- Cháy hôm nào…

Mai Viên muốn cười trước thái độ có vẻ bí mật của Xủ Cô , nàng cũng đảo mắt rồi thì thào :

- Ba hôm rồi , buổi tối….

Thất Xũ Cô vẻ mặt trầm trọng , cô nàng lại đảo mắt nhìn quanh , xem ra chưa yên tâm cô đứng lên nhìn ra ngoài một cái rồi thật nhỏ giọng : 

- Có nội gián !

Mai Viên trợn mắt nhìn Thất Xủ Cô , nàng kinh hải vì điều mà cô nàng to mập hay nói lớn và cười to này thốt ra , quả thật đây là điều nàng chưa từng nghỉ tới , và có lẻ chẳng bao giờ có trrong tâm trí nàng , nội gián , hai tiếng đó thật là ghê gớm !

Mai Viên xuống giọng thật nhỏ : 

- Làm sao muội biết được , có thật như vậy chăng ?

Thất Xủ Cô thì thào : 

- Thì tỷ nghĩ xem , đông người canh gác như thế , mà thích khách lọt vào không ai hay , muội nghĩ phải là người quen thôi…

mai Viên thừ người ra , nàng cố gắng tập trung nhớ lại cái đêm ấy…

Trời đã khuya lắm , mới sang xuân nên gió mát phe phảy làm những tàng cây lao xao , những Côn Luân Nhân cứ hai khắc lại đi một vòng , ánh đuốc chập choạng ,  hắt lên những tấm tường vôi , mái ngói rêu phong thành những vệt loang loáng , tiếng côn trùng đang sinh sôi rỉ rả , tiếng nai mển tát và tiếng đập cánh của bầy dơi ăn đêm làm cho đêm của Côn Luân Sơn thêm vẻ âm trầm , hai tên Côn Luân nhân vừa bước rời nhau chừng vài bước thì bổng chúng nghe có chút mùi thoang thoảng nhẹ , mùi này nghe hơi hăng hăng , cả hai dừng chân , chúng vẫn đứng cách xa nhau , một tên ngó quanh và dừng ánh mắt vào căn nhà ngay tay trái hắn, căn nhà này ngày thường cũng ít khi mở cửa , nó được dùng làm kho chứa những binh khí vật dụng đã cũ và hư hỏng , hắn cố gắng vểnh tai và nín thở nghe xem có gì khả nghi không , hình như có tiếng sột soạt gì đấy , chuột bọ chăng , hay thú rừng đi lạc , việc này cũng đã từng xảy ra rồi , tiếng sột soạt biến mất , lại nghe một mùi thoang thoảng , nó chỉ nhè nhẹ làm cho người ta tò mò , nó không sặc sụa làm người ta cảnh giác , đúng rồi mùi hăng hăng thoang thoảng này đúng là chưa từng biết , chưa từng ngửi qua , thế là tên Côn Luân bên trái nổi máu tò mò dữ dội , hắn tiến ngay đến trước cửa gian nhà chứa đồ cũ , ngay lúc này hắn nghe một tiếng xì nhẹ thôi , nhưng một dòng lửa xuất hiện từ ngay ngọn đuốc của hắn chạy thật nhanh vào cánh cửa và nó bùng lên như một chùm pháo hoa !

Tên Côn Luân nhân sửng người mất một giây và y không thấy một dòng lửa gần như xuất hiện ngay lập tức, xẹt nhanh còn hơn một con sóc nhảy , dòng lửa có màu xanh biếc ,nhỏ thôi nhưng xẹt nhanh vào ngay cái tàng thư của Côn Luân , và nó cũng bùng lên như cái nhà đầu tiên , mất thêm một giây nữa hai tên Côn Luân mới định thần lại được và chúng bắt đầu la hét , lúc này bắt đầu rền vang tiếng phèng la và tiếng chân người chạy rầm rập , ban đêm chửa cháy thật là vất vả , đám cháy vừa được chừng vài phút thì lại một cơn bùng lên của một trái pháo hoa mặt đất , thêm một căn nhà bốc hỏa , bọn Cửu Kiếm lần đầu chứng kiến những chuyện tày trời như thế đều xanh mặt , Thất Hùng Côn Luân thì chỉ có Mai Viên Hồng Cô là vai vế lớn nhất còn ở lại môn phái ,  nàng đã tốc dậy , chẳng kịp chải đầu vấn khăn gì , quần áo ngủ vẫn còn trên người , nàng đốc thúc chửa cháy và cứu tàng thư là ưu tiên hàng đầu , hai căn nhà kia nàng quyết định cho ra tro , cũng may Mai Viên lanh trí nên vẫn còn cứu kịp , cũng chưa đến nổi tàng thư cháy trụi , và bây giờ nàng ngồi đây , đang cố vui khi nghĩ đến cái đám cưới thì Thất Xủ Cô quay về môn hộ và đưa ra một nghi vấn động trời !


còn tiếp...

Mar 2, 2014

Qủy cốc Hồi 76a ĐÒN ĐỘC - DIỆT MA PHÙ CHÍNH

Qủy cốc Hồi 76a ĐÒN ĐỘC - DIỆT MA PHÙ CHÍNH


Đạo Cô lớn tuổi chưa kịp nói gì thì tên cái bang đã tiến sát Đào Tam Vũ , hắn thầm thì điều gì đấy vào tai của chàng , chẳng rỏ là điều gì chỉ thấy Đào Tam Vũ biến sắc và chàng lật đật đi ngay vào sảnh , sau khi phảy tay ra hiệu cho tiểu cái bang đi theo đạo cô đang trố mắt nhìn chẳng hiểu chuyện gì mà lại nghiêm trọng thế.

Đào Tam Vũ cung tay chào mọi người lúc này đang ngồi chung quanh gian sảnh , Lã Thị Sư Thái ngồi ngay đầu gian phòng , ra dáng là người chủ trì cuộc họp này , cuộc họp chỉ có những người cầm đầu các môn phái cùng những nhân vật thân tín , Đào Tam Vũ thấy ngay Bành Khoái Hạc ngồi ngay phía tay mặt của Lã thị Chưởng môn , chàng cung tay chào khắp lượt , lúc này Ngũ Chỉ Tiêu Dao Đặng Chính Danh của Võ Đang đang nói , ông cũng ngừng lại nhìn Đào Tam Vũ, hơi ngạc nhiên tý khi thấy một đệ tử cái bang chỉ có 3 túi xuất hiện nơi quan trọng thâm nghiêm này.

Bành chưởng môn vừa nhác thấy Đào cái bang là lão hiểu ngay có chuyện khẩn cấp rồi , tuy nhiên Bành lão vẫn ung dung vẩy tay ra hiệu cho Đào Tam Vũ đến gần , chàng khẻ thì thầm vào tai Bành Khoái Hạc , Bành chưởng môn vừa nghe xong thì phong cách ung dung biến ngay mất , lão đứng vụt lên nhìn khắp chư anh hùng phó hội nói lớn , giọng run run : 

- Ác ma đột nhập môn hộ , phóng hỏa …

Những người ngồi trong sảnh đều bật dậy , ác ma đột nhập môn hộ của Côn Luân và phóng hỏa à , không thể tin được , tất cả những người tham dự buổi họp cũng đều có mặt tại Côn Luân vào kỳ thượng thọ Bành chưởng môn năm rồi, tất cả đều thấy sự canh phòng cẩn mật đến đâu, thế mà ác ma vẫn xâm nhập được, một cái tát quá đau cho liên minh ! Bành lão vẫn còn run run chưa nói dứt câu thì Bồ đòan đại sư của Thiếu Lâm đã niệm Phật một tiếng và nói : 

- Thiện tai, ác đạo lộng hành, xem ra chúng ta phải nhanh nhanh lên mới được …
Thiết Thủ Vô Lượng Đạo Sư cùng với Lã Thị Sư Thái cũng đồng loạt đứng phắt dậy , Vô Lượng Đạo Sư dộng ngay cây phất trần  của ông vào mặt bàn đá nghe cái cạch , ông toan mở miệng, chắc là cũng muốn cất tiếng hòa giọng cùng Bồ Đoàn Đại sư ( Không Động có bao giờ chịu thua Thiếu Lâm, ngay cả trong vấn đề ăn nói ) , tuy nhiên Đào Tam Vũ đã cung tay, gằn giọng nói lớn: 

- Bẩm , tất cả các môn hộ có mặt hôm nay đều đã bị phóng hỏa ạ ! ngoại trừ...chàng ngừng ngay và nhìn về phía Lã thị Sư Thái .

Bành lão ngồi phịch xuống, Bồ Đoàn, Vô Lượng, Lã Thị, Ngũ Chỉ ...những con người chỉ một giây trước còn hăm hở đòi làm cỏ Thiên Ma không chừa một con chó , vặt trụi không chừa một ngọn cỏ , thế mà bây giờ thẩn thờ không ai thốt ra được lời nào!

Qủa là còn hơn sấm động ngang mày, sét đánh ngang tai ! phải mất mấy giây hội nghị mới tỉnh lại , tuy nhiên không khí trầm lắng lo âu đã bao trùm thay cho cái lạc quan phấn khởi lúc đầu , Bành Lão quay sang Đào Tam Vũ , ông hỏi nhỏ , có phần hơi rụt rè :

- Cụ thể thế nào, mi có biết không ?

Đào Tam Vũ cung kính trả lời , giọng của chàng cũng tràn ngập phẫn uất  , tựa như chính môn hộ chàng vừa bị đốt :

- Bẩm, theo tin tức của bổn bang thì cách đây vài hôm,  cao đồ của ác ma đã đồng loạt đột nhập môn hộ của Thiếu Lâm , Không Động , Võ Đang và Côn Luân của Bành minh chủ, phóng hỏa làm cháy vài căn nhà của mỗi môn phái, không bắt được thủ phạm... 

Riêng Côn Luân...chàng hơi ngập ngừng nhìn sang Bành minh chủ, thích khách đã phóng hỏa luôn cả tàng thư ạ !

Lần này Bành minh chủ chấn động tập 2! tàng thư của Côn Luân là nơi chứa sách vở, võ thư và nhiều thứ quan trọng khác  , thế mà cũng bị đốt , phẫn uất qúa Bành lão đưa mắt tìm ngay Bành Cổn nảy giờ đứng như trời trồng nơi cuối phòng,Bành lão gầm lên:

- Mi để như thế à !

Bành Cổn có lẻ chưa hết bàng hoàng, chàng chỉ cung tay , ấp úng :

- Đệ tử về ngay đây .

Vừa nói xong Bành Cổn hấp tấp bước ra khỏi phòng , Nhị Hiệp Lâm Mã Chán cũng đi theo ngay tắp lự, thế là không ai bảo ai, những môn nhân của các phái cũng lục tục đứng lên, hội nghị có cơ tự giải tán, phải nói là hội nghị vẫn chưa đến đâu vào đâu vì các phái còn trả giá qua lại về nhân lực tài lực , cãi nhau ỏm tỏi , hôm nay vừa mới có thể nhất trí tý chút thì ra cơ sự, vả lại còn ai có tâm trí gì để mà bàn cãi , giặc vào tận nhà, chưa đi đánh mà đối phương đã ra đòn, bọn Thiên Ma này quả thật là lợi hại! Đào Tam Vũ nghiến răng mà nghĩ như thế, sau này giang hồ trung nguyên cũng phân tích và cùng nhận định Thiên Ma đi một nước cờ cao tay, làm tâm lý của liên minh xao động, dũng khí giảm đi phần lớn,và ngay cả hội nghị này cũng tự nhiên bí rị, ngoài phần nhất trí cao là tiên phuông mở đường do Trương đại hiệp Long Môn dẫn đầu, còn các việc khác như tiếp ứng , hậu cần , quân số thì cũng chưa ngả ngủ , thế mà giờ đây hội nghị sắp sập tiệm thì quả là đòn đau nhể!

Trai yến mà các tỷ muội Nga My dầy công nấu nướng trưa nay cũng chịu phần ảnh hưởng , đa số quan khách không còn ai buồn ăn thưởng thức,Bành minh chủ gắng gượng làm tỉnh ,ông quyết định chẳng họp hành thương lượng chi nữa , phen này Minh chủ quyết định luôn, mọi khi thì điều này chẳng dễ làm được , “may nhờ” có Thiên Ma nên lần này chẳng ai còn phản ứng chi , thây kệ ông quyết thế nào cũng xong , miễn là Tiên Phuông tướng quân Long Môn Chủ Trương Thất Tú chịu đi trước là được, Bồ Đoàn đại sư thì ngước mắt xa xăm nhìn về cõi Phật , rồi ông chép miệng Thiện Tai hai ba lần, và ông cũng chẳng chịu ăn uống gì cả, hai phái Không Động và Võ Đang cũng chẳng gì hơn , dường như họ thình lình bị Thiên Ma điểm huyệt , bây giờ ra về thì nhà cũng đã cháy rồi, chưa kể chuyện này đồn đại ra giang hồ thì có mà chẳng biết lấy cái chi đậy kín được cái mặt “ ngũ đại môn phái “ , quả là tiên hạ thủ vi cường , không ai bảo ai đều hiểu rằng Thiên Ma không phải dễ xơi , và đại Giáo Chủ Vô Ảnh Âm Hồn Bất Y Lạp Na xứng đáng là đại cường địch của trung nguyên, lấy một chọi trăm,vậy xem ra bầy cáo chưa làm gì được mãnh hổ mà đã trúng thương rồi !

Đào Tam Vũ sau khi báo hung tin cho hội nghị thì cũng lấy làm lo lắng, chàng vội kiếu từ Bành minh chủ và quay ra ngoài , Đào Tam Vũ muốn nói chuyện thêm với gã cái bang , chàng muốn thông tin cụ thể hơn vì chắc hẳn Bành lão sẽ gặp lại chàng sau khi giải quyết công việc, Đào Tam Vũ có lẻ còn một ngày hôm nay thôi , tự nhiên chàng muốn gặp lại đạo cô nhỏ tuổi ban sáng, chàng muốn chào cô một cái , cũng chẳng hiểu vì sao, Đào Tam Vũ đi nhanh ra hậu viên , chàng tiến nhanh về phía nhà bếp , vừa tới gần thì Đào Tam Vũ đã thấy Bành Cổn cùng Lâm Mã Chấn đang trò chuyện vui vẻ với mấy đạo cô, và trong những cô đạo xinh tươi Nga My chàng thoáng thấy có Xuyến Chi, dường như nàng đang trả lời những câu hỏi xem ra có phần vui vẻ của phái đoàn Côn Luân , hẳn Côn Luân Nhân đang từ biệt , cảm ơn chi đây với các nữ đạo sỹ Nga My , bất giác Đào Tam Vũ thấy nóng bừng hai má , bọn Thiên Ma thật là đáng ghét, bọn ác tặc ngang nhiên gây tội ác, chàng bổng thấy muốn tung một chưởng tiêu diệt hết cái lủ Thiên ma, khổ nổi chẳng có tên ác tặc ma đầu nào ở đây , chỉ có các anh hùng đại hiệp đang tán gái hay từ giả chi đó, Đào Tam Vũ khựng lại , chàng mắc kẹt , tới cũng dở, mà lui cũng kỳ , đang loay hoay thì Xuyến Chi chợt nhìn lên thấy ngay chàng ,cô cười rất tươi , có lẻ với cái bang chứ ai , Bành Cổn cũng quay lại , thấy chàng y đưa tay chào và nói lớn , ra điều không hề chi:

- Đào đại hiệp, Bành mổ cũng đang muốn gặp đại hiệp đây

Ắt hẳn hắn muốn hỏi thăm cụ thể về cái tin lúc nãy, đột nhiên Bành Cổn làm mặt trầm trọng , y liếc ngang các cô em một cái rồi tằng hắng nói với Đào Tam Vũ : 

- sự thể như thế nào , huynh có thể lát nữa cho chúng ta rỏ hơn chăng?

Các đạo cô trố mắt nhìn Bành huynh có vẻ ngạc nhiên và khâm phục lắm lắm, Đào Tam Vũ bổng thấy sôi gan, chàng cũng làm mặt trầm trọng không kém:

- Bổn bang cũng chỉ mới có tin sơ khởi , chút nữa sẽ thẩm tra lại Bành hiệp chắc phải chờ một tý…

Đào Tam Vũ cố làm giảm tầm quan trọng của Bành huynh , Bành Cổn cũng có vẻ hiểu ra rằng không nên nói gì thêm vì có thể tên ăn mày này làm mình quê độ chứ chẳng chơi, y phất tay ra vẻ không hỏi nữa rồi quay sang Xuyến Chi , Bành Cổn mời nàng có rảnh thì xin theo sư phụ lên Côn Luân cho biết đó biết đây , Lâm Mã Chấn nãy giờ không nói năng chi , y cũng thấy mấy hôm nay Bành huynh tự nhiên khai khẩu quá đổi , mọi khi hắn im lìm tự kỷ ít giao tiếp , thế mà từ hôm có mặt tại Nga My thì hắn thay đổi hoàn toàn , hay là hắn đã bị cái cô đạo nhỏ xíu này hớp hồn chắc, Lâm Mã Chấn thấy cần lên tiếng giục Bành Cổn : 

- Đại huynh , chúng ta cần mau chóng hồi gia , đề phòng bọn ác ma có hành động gì thêm …

Bành Cổn như sực nhớ ra , hắn lật đật cung tay chào các cô , và khẻ gật đầu chào Đào Tam Vũ rồi rảo bước về phía khu nhà khách, cả đám Côn Luân cũng chào hỏi í ới rồi nhanh chóng bước theo Bành Hiệp , giờ đây chỉ còn Đào Cái Bang đứng lóng ngóng , không hiểu sao các cô bổng biến đâu hết , chỉ còn chàng và cái cô bé xíu này,Đào Tam Vũ thấy lóng ngóng ngượng ngùng một cách kỳ cục , chàng khẻ cười chào Xuyến Chi , lần này là lần thứ hai rồi , Xuyến Chi đạo cô bổng thấy bạo dạn lên, nàng giải cứu cho Đào cái , nàng vui vẻ nói : 

- Đại Hiệp bao giờ về ?

Vừa nói nàng vừa giả như đang thu xếp mấy cái chén đĩa, Đào Tam Vũ ậm ừ một lúc rồi mới trả lời : 

- Cảm ơn cô nương, ( ý chàng cảm ơn cô nhỏ hỏi thăm chắc ) à mà ...có lẻ cũng theo Bành Minh chủ thôi…

Đào Tam Vũ nói tới đó thì tắc tỵ, chàng còn biết nói gì hơn , Xuyến Chi cười tươi , nàng nhìn lên : 

- Ngày mai  Bành đại nhân mới về , tiểu nữ nghe nói Bành Minh chủ về sau , ngài còn nói chuyện chi thêm với sư phụ …giọng nàng nghe vui vui ...

Đào Tam Vũ cũng nghe lòng chợt vui vẻ hẳn lên , vậy thì ra Bành tướng quân đáng ghét phải về trước , chàng có cơ hội ở lại Nga My thêm một đêm …

Phen này trời thương rồi , Đào cái khắp khởi mừng thầm…

Bành tướng quân hậm hực , hắn thấy buồn một cách thật kỳ lạ, hắn muốn văng tục quá , tụi Thiên Ma phá đám hắn , đốt đâu không đốt , lựa lúc nào không lựa , nhè ngay cái lúc này mà đốt chớ, Bành tướng quân lầm bầm nhưng hắn không dám nói thành câu , dù sao mình cũng là truyền nhân y bát Côn Luân , thống lảnh liên minh chuẩn bị tấn công sào huyệt ác ma, đã vậy sư phụ còn ra về sau , hừm ...tên cái bang dơ dáy kia sẽ ở lại cùng sư phụ và hắn có thể ...à … à…. bành Cổn nhất hiệp không nghĩ tới đó nữa, bao năm giang hồ vùng vẫy há lại sụp hầm ở cái  xó xỉnh này à , người đẹp đâu không có chứ , Bành Cổn quay lại với vẻ âm trầm hàng ngày của hắn, Lâm Mả Chấn thấy nhất hiệp trầm tư thì nghĩ hắn đang lo lắng vụ ác ma đột nhập đốt nhà , Lâm hiệp nhị cũng thấy gợn chút lo cho Mai Viên Hồng cô , tuy Bành sư phụ đã hứa gả Mai Viên cho Trương Long môn chủ , để nhằm khích lệ tinh thần hắn , Lâm Mả Chấn vẫn không thể không dừng nghĩ về Mai Viên , hằn cũng biết , với vị trí tiên phuông thì muôn vàn khó khăn cho Long Môn Chủ , Mai Viên có cơ trở thành góa phụ ngây thơ chứ chẳng chơi, Lâm Mã Chấn sẳn sàng chờ đến ngày đó , miễn là hắn còn sống !


còn tiếp….