Jun 30, 2012

QUỶ CỐC HỒI 44 BÀY BINH BỐ TRẬN - MƯU SÂU CHƯỚC CAO - TRUYỀN NHÂN THIÊN CUNG




QUỶ CỐC HỒI 44 BÀY BINH BỐ TRẬN - MƯU SÂU CHƯỚC CAO - TRUYỀN NHÂN THIÊN CUNG
Trương Thất Tú xua tay đở lời Mặc lão : 
_ Gíao chúng Thủy Cung võ công linh diệu , mặc dù là nữ nhưng Dương Nhất Chỉ Công lừng danh thiên hạ , không lo không lo …
Mặc Ưng Công có vẽ thỏa mãn , lão cười rung cái thân hình béo tròn của mình nom thật là tức cười , Trương Thất Tú miệng thì đưa đãi nhưng bụng Long đại hiệp thì nhủ thầm :
_” Mẹ kiếp cái lão lùn này , đến đây đâu phải đễ chơi , có gì thì nói phứt ra...”
Cả hai còn tán tụng nhau một hồi chừng cạn mất hai tuần trà thì Mặc Ưng Công mới e hèm một cái rồi lão ngập ngừng vô đề : 
_ Chẳng hay Long môn chủ có kế hoạch gì về việc động binh mùa thu năm sau của chúng ta chưa ? lão nhấn mạnh ba chữ của chúng ta ra vẽ sự quan tâm của lão là do ngồi cùng một xuồng với Long Trấn Môn .
Trương Thất Tú ra vẽ trầm ngâm , hắn nhíu mày nhìn ra những ngọn cờ phất phơ trong gió đông đầu mùa , “hôm nay tuyết không rơi , trờì cũng khá quang , một ngày có thể gọi là đẹp trời trong mùa đông , đi dạo với nàng theo những con đường mòn , hai bên còn lơ thơ những ngọn cỏ chưa ngủ trong mùa đông thì còn gì bằng ..”.Mặc Ưng Công thấy Long Đại Hiệp trầm ngâm thì lại tưởng chàng đang suy tính “ quân tình “ gì nên lão cũng chưa vội đón lấy câu trả lời của chàng , Mặc Ưng Công nhìn quanh khuôn viên của Long Môn , lão thấy binh khí dựng san sát nhau trên những chiếc giá đở đủ cả thập bát ban võ nghệ , lại nhìn ra sau hậu viên , sân trong đang có vài chục môn nhân đang đi những bài đao bài quyền của buổi tập sáng , lão khẻ gật gù ra chiều thán phục , Mặc Ưng Công quay sang Long Môn Chủ , lúc này Trương Thất Tú mới sực nhớ ra câu hỏi của lão , chàng tạm cất cái hình ảnh nên thơ đang trôi tuốt tuột trong đầu , cung tay làm một cử chỉ kiên quyết chàng thốt : 
_Long Môn đang ngày đêm luyện tập , bổn môn cũng đã đem những trận đồ quyết đấu năm xưa do thân phụ kể lại đễ tham khảo ý kiến của các huynh đệ thân hữu , bổn môn cũng đã chuẩn bị những toán tiền sát thâm nhập Thiên Sơn …. chẳng hay Mặc lão gia còn có cao kiến gì chỉ bảo thêm cho Long Môn chăng ?
Mặc lão vuốt râu cười ha hả , lão vỗ nhẹ vào vai Trương Thất Tú ra chiều thán phục một trang anh hùng hão hán văn võ song toàn , đoạn lão nói : 
_ Qủa không hổ danh truyền nhân của Long Đao Đại Hiệp cố môn chủ năm xưa , Trương huynh dự liệu như thế quả là rất cao kiến rồi , tuy nhiên …..lão bỏ lửng , Trương Thất Tú liếc thật nhanh về phía Mặc lão , chàng lại nắm hai nắm tay vái Mặc Ưng Công rồi thưa : 
_ Tuy nhiên thế nào xin Mặc huynh chỉ giáo ….
Mặc Ưng Công nhìn vào mắt của chàng , lão lặng thinh mất một giây rồi từ từ nói : 
_ Trương huynh cho tại hạ hỏi , khí không phải ...
_ Mặc huynh cứ hỏi lúc này cả hai đều xưng hô huynh đệ như tuồng đã kết nghĩa kim lan bằng hữu từ lâu ….
Mặc Ưng Công vòng tay một cái rồi nói : 
_ Dám hỏi Long Trấn Môn có cả thảy bao nhiêu môn nhân tham gia trận này ?
Trương Thất Tú ném một tia nhìn sắc như long đao thật nhanh trong một phần mười giây về phía Mặc lão , chàng cười lớn đáp từ tốn : 
_ Chắc cũng chỉ như Huyền Cơ Thủy Cung vậy thôi ….một câu trả lời mà chàng tự thấy thật là thông minh , Mặc lão cũng cười lớn rồi lão nói : 
_ Huyền cơ tuy nữ nhân nhiều nhưng phen này cũng có dịp cho một vài anh em giang hồ cùng chung vai gánh vác ….

Thế là Mặc lão đã bật mí tí chút , mấy “anh em giang hồ “ mà lão vừa nói ra làm Trương Thất Tú trợn mắt ngạc nhiên nhìn lão , ai lại tình nguyện đi chết vậy , như thế thì Huyền Cơ sẽ thoát mạng ít nhất cũng vài mươi nữ môn nhân , nhưng tại sao lại có kẽ tình nguyện đi chết chứ , những tên này muốn gì . đánh đổi cái gì , trăm ngàn thắc mắc làm Trương huynh cứ trố mắt nhìn Mặc lão gia , Mặc Ưng Công cười ý nhị , lão ngó quanh một cái như sợ ai nghe thấy , rồi thầm thì vào tai Long Môn chủ : 
_ Họ cũng muốn đi cùng chúng ta lên Thiên Sơn …
_ Nhưng tại sao họ không tự mình đi ? Trương Thất Tú hỏi lại .
_ Không thể được , vì họ có lý do riêng. Mặc Ưng Công trả lời . 
Trương Thất Tú vẩn chưa hết ngạc nhiên , chàng nhìn Mặc Ưng Công không hiểu lão này đang mưu tính chuyện gì , hà cớ gì lại đến đây đễ nói cho chàng nghe điều này chứ ? bọn anh em giang hồ mà Thủy Cung chủ vừa nói đến có phải là bọn Hồ Đoản Đại Câu Phàm chăng ?
Trương Thất Tú đưa mắt hoài nghi nhìn Cung Chủ Thủy Cung chàng trầm giọng : 
_ Tại hạ thiết nghĩ , nếu muốn tham gia công cuộc Diệt Ma Phù Chính của chúng ta , há chẳng nên xuất đầu lộ diện đường đường chính chính có phải hay hơn không ?
_ có nhiều lý do mà không thể nói ra bây giờ , nhưng Long Môn Chủ cân nhắc thử xem , chúng ta đâu có mất gì , nhiều khi còn lợi nhiều nữa đấy chứ ! Mặc Ưng Công hấp tấp trả lời .
Trương Thất Tú đăm chiêu suy nghĩ “ lão này sẽ được lợi gì khi làm việc này ,nếu ta từ chối thì việc này sẽ như thế nào ?“ Trương Thất Tú hắng giọng một tiếng , chàng làm ra vẽ đăm chiêu rồi trả lời : 
_ Tại hạ cảm thấy không ổn , dù có thể máu xương của môn hạ sẽ tiết kiệm được một ít , nhưng chắc có việc khuất tất đằng sau việc này , họ có lợi gi chứ , tự nhiên phơi xương máu mà không được vinh danh gì sao ? 
Trương Thất Tú lại ngừng một tí rồi nói tiếp : 
_ Liên Minh nếu biết việc này thì sẽ như thế nào đây ? 
Huyền cơ Thủy Cung chủ liếc nhanh Long Môn Chủ một cái , lão thầm nhủ “ tên thảo khấu này mà cũng biết suy nghĩ như thế à , thử đem tiền ra xem sao ? “
Mặc lão e hèm một tiếng rồi thủng thẳng nói : 
_ Việc này ….việc này thật ra là ...bọn này đã có qua lại với bổn cung một thời gian … họ quan tâm đến Thiên Ma vì có đối kháng về ...đạo giáo , võ công ….họ rất là bí mật ….không muốn xuất đầu lộ diện … nếu ….nếu Long Môn Chủ thuận ý thì lão phu xin tiến cử ...tiền bạc chi phí không hề chi …

Trương Thất Tú nhíu đôi mày chổi xễ của chàng lại , chi phí à , ta há chẳng đủ tiền xài sao chứ ,nhưng bọn này là ai thì chàng cũng đã bắt đầu thấy tò mò , Trương Thất Tú ướm giọng rồi trả lời : 
_ Không sao không sao , Cung Chủ chớ nên đề cập chuyện tiền bạc làm gì , Bổn Môn chỉ sợ anh em giang hồ võ lâm dị nghị , cái này ….cái này ...giống như làm ăn riêng , e tiếng tăm không tốt về sau …

Mặc Ưng Công cả cười , lão vuốt râu ra chiều đắc ý nói : 
_ Dù họ có muốn gì thì chúng ta cũng có lợi , chúng ta có thể mục khán võ công thâm sâu của họ , mở rộng kiến văn giang hồ một lần cũng là thỏa chí ,sau này có dựng nghiệp xưng hùng xưng bá thì Long Môn há chẳng có thể được nhờ cậy bởi những kẻ đó hay sao , bánh ít đi bánh quy lại chắc họ không quên Long môn chủ đâu …

Qủa thật lời thuyết phục của Mặc Ưng Công nghe thật chí lý , lão đánh vào cái thói hám danh của bọn võ lâm giang hồ , Đạo đời gì gì thì cũng không qua cửa ãi này , những lời nói đó làm Trương Thất Tú nghĩ đến tâm huyết cả đời của phụ thân hắn vẩn hằng mơ ước có ngày cái tiêu cục bảo kê xoàng xỉnh Long Trấn Môn trở nên danh chấn giang hồ , sánh vai cùng ngũ đại môn phái trấn giử võ lâm ..

.Ngày đó sẽ được quyết định trong một năm nửa thôi , và Trương Thất Tú cũng biết rằng một môn phái muốn hùng bá võ lâm nhất thiết phải có võ công trấn môn vang dội như 72 tuyệt chiêu của Thiếu Lâm , Thái Cực Quyền của Võ Đang hay Đã Cẩu Bổng của Cái Bang … còn Long Trấn Môn với Thập Nhị Long Đầu Đao dù có cơ diệu thể nào thì nói thật vẩn chưa đủ đễ hùng oai thiên hạ , Long Môn Chủ hơn ai hết hiểu rất rỏ về điều này , và Long Môn Chủ Trương Thất Tú cũng biết rằng cái động cơ chính của liên Minh là cái vũ khí ngàn năm của Thiên Ma mà thôi ….
Nếu cái vũ khí ấy lọt vào tay Long Trấn Môn , hay một chút khẩu quyết của Thiên Ma Thần Công thôi cũng đủ cho chàng ra oai với giang hồ , Trương Thất Tú mường tượng cảnh chàng sánh bước ngang hàng với Vô Sắc Đại Sư , Lã Thị Sư Thái hay Sầm Sỹ Ngọc Bang Chủ Cái Bang bước lên hàng ghế danh dự trong ánh mắt ngưởng mộ của em Mai Viên hay nhiều nhiều em nửa , và không ai còn dám chê cái lổ mũi trâu của chàng , ồ nom chàng thật là bản lỉnh đàn ông ! Nghĩ đến đây chàng hơi hé nở một nụ cười , Mặc Ưng Công thấy thế thì “ca” tiếp :
_ Vã lại họ sẽ hòa nhập với chúng ta , ăn mặc như chúng ta vũ khí cũng như chúng ta , nào ai biết được , nếu Long Môn Chủ suy nghĩ lại thì Huyền Cơ này xin mời Long Môn Chủ quá bộ đến một nơi gần đây thôi, mọi việc sẽ trở nên rỏ ràng hơn …
Trương Thất Tú trố mắt nhìn Mặc Ưng Công khi nghe lão đề nghị chàng đi thăm bọn người này , chắc chắn chàng chẳng dại gì đi vào những nơi ấy , một khi chàng chưa biết rỏ về bọn chúng , chàng không phải là kẻ hèn nhát nhưng chàng không muốn dính líu hay bị khống chế của bất cứ ai , tuy vậy Long Môn Chủ vẩn tươi cười giả lã với Mặc lão : 
_Không làm phiền Cung Chủ , tại hạ sẽ suy nghĩ về việc này , bây giờ Cung Chủ cứ ở đây , bổn môn có nhiều trò vui giải trí hầu đáp Cung Chủ , thủng thẳng chúng ta sẽ tính , mấy khi Bổn môn và Cung chủ có dịp uống cạn cùng nhau vài chung rượu nhạt …

Lúc này đoàn tùy tùng khoảng hơn năm sáu tay kiếm liễu rũ đào tơ cũng vừa bước vào sảnh sau khi đi tham quan sân tập , nhà bếp của Long Môn , một cô nàng độ chừng ba mươi tuổi ra vẽ là tỷ tỷ của đám môn nhân Huyền Cơ Thủy Cung chắp tay nói trước : 
_Cung Kính Trương Môn Chủ …
Cả đám đàn bà con gái đi sau cũng nhao nhao thưa gởi Trương Môn chủ và Cung chủ Thủy Cung , Long Môn Chủ nhà ta luống cuống đứng lên thi lễ rất chi là lịch sự : 
_Đa tạ các cô nương , xin mời các cô nương quá bộ vào Long Môn , cơm thiu rượu nhạt xin các cô nương bỏ thứ …


Các nàng lục tục bước vào đứng sau lưng Mặc Ưng Công , Trương Thất Tú thét gọi môn nhân mau đem trà nước mời các cô , một vài cô nàng mĩm cười ý nhị trước Long Môn Chủ tuy không lấy gì làm đẹp trai lắm nhưng dù sao cũng thân bảy thước ra dáng đại trượng phu hơn hẳn cung chủ của các nàng lùn tịt béo ị , Mặc Ưng Công hình như cũng cảm nhận được suy nghĩ của các cô nên lão cũng có vẽ hơi bực mình , cao lớn gì chứ , ngu bỏ mẹ lại còn mê gái nữa ,( Mặc lão rủa thầm ) tuy ngoài mặt lão rất vui vẽ và còn cho một cô nàng trạc hai mươi rót rượu đáp lễ Trương gia . 

Cô nương này dùng hai tay rót rượu từ một chiếc bình men ngọc , dâng lên trước mặt Long Môn Chủ , nàng khẻ nói với một gương mặt tươi cười : 
_ Tiểu nữ là Thúc Bảo Phi , Cung kính Long Môn Chủ một chung , chúc ngài an khang ạ .
Trương Thất Tú lại luống cuống lần nửa , chàng ấp úng : 
_ Tại hạ ….tại hạ...xin cám ơn ….chàng bỏ lửng rồi chộp lấy chung rượu bé tí ngữa cổ làm một cái ực , hết chung .
Các nàng giáo chúng Huyền Cơ Thủy Cung đưa tay áo che miệng cười vì cái trạng thái của Long Môn nhà ta ,Mặc Ưng Công không dấu vẽ cười nhạo chàng , hẳn tên này từ nhỏ đến nay ít được đàn bà con gái quan tâm hay sao , nghe đồn hắn tù ti với nữ hiệp Côn Luân rồi mà …

Cô nương Bảo Phi vẫn đứng tại chổ , nàng rót thêm một chén rồi quay ra mời Huyền Cơ Cung Chủ , lão dùng một tay đón lấy rồi dùng tay kia đưa ngang tầm mắt , khẻ gật đầu thi lể với Trương huynh rồi chậm rải uống , .Long Môn Chủ thì không hề chú ý đến cử chỉ của Mặc Ưng Công , chàng đang say sưa ngắm khuôn mặt trắng hồng với nụ cười trăng rằm của cô nương Bảo Phi , trông nàng sáng rở trong bộ áo đạo sỷ dài thậm thượt viền những đường hoa văn hơi lòe loẹt ( cái này là đặc điểm của Thủy Cung , chẳng biết vì sao tu hành mà các gíao chủ Thủy Cung lại thích nữ nhi giáo đồ ăn vận màu mè như thế ) Bảo Phi thấy Long Môn Chủ nhìn sửng sốt như thế thì nàng tỏ vẽ không hài lòng , nàng là tu đạo mà , đi theo Huyền Cơ Linh Thượng Địa Tiên ( bậc thần tiên mà Huyền Cơ Thủy Cung tôn bái ) từ khi nàng còn bé tí ,cũng như các nữ giáo chúng khác , thường không biết hoặc biết rất ít về gia đình mình , khi các nàng lớn lên thì thấy là mình đã trở thành những cô đạo , luyện võ , học y lý , và thường là không có gia đình ( tuy nhiên nhiều cô vẫn có bầu , tại sao thì cái này phải chờ Mặc Cung Chủ giải thích ) Trương Môn Chủ cũng nhận ra điều đó trên nét mặt của cô nương mời rượu nên chàng thôi không nhìn nữa , vẫn còn nhiều cô mà , đạo gì chứ , một lão lùn tịt dẩn theo một bầy tiên nữ thế này có trời mà biết cái gì xảy ra …

Trương Thất Tú lại sai môn nhân chuẩn bị cơm chay mời Mặc Ưng Công và các cô , chẳng mấy chốc , một bàn tiệc đậu hủ , nấm , rau củ tương chao được bày biện lên, Mặc Cung Chủ nhìn bàn tiệc mà ngao ngán , lão nhìn quanh quất , chợt nhớ đến cái màn mời rượu khi sáng của Trương Thất Tú thì lão thấy một cục tức dâng lên nghẹn cổ mà không nói được , à thì ra tên thảo khấu này chơi xỏ lá , khi sáng thì hắn mời mình uống rượu mà bây giờ thì đãi tiệc chay , không nhẽ phen này lại ra quán rượu nhà hàng hay sao , tức thì tức nhưng Mặc Ưng Công vẫn cứ phải hăng hái đốc thúc các cô đệ tử của hắn ngồi vào bàn ,Trương đại hiệp vẩn như không hề hay biết , chàng lại sai môn hạ đem nhiều rượu ngon ra , ăn chay uống rượu kể cũng là một cách tu mà Huyền Cơ Thủy Cung sau này phải học tập chăng ?
Dù chay hay mặn thì rượu cũng làm bầu không khí Diệt Ma Phù Chính của Long Môn và Thủy Cung trở nên sôi nổi hẳn , Trương Thất Tú trở nên bạo dạn hơn với các cô nương Thủy Cung , chàng pha trò kể chuyện vui , không quên kể lại câu chuyện chàng so kiếm với Đoạn Hồn Kỳ Kiếm Lâm Mã Chấn nhị hiệp côn luân tại Cửu Tuyết Đàm mấy tháng trước , dĩ nhiên là câu chuyện chàng kể phải khác câu chuyện người yêu chàng là Mai Viên Hồng Cô kể cho Côn Luân nghe hôm nọ , các cô gái cười ngã nghiêng quên mất mình là các cô đạo sỹ , Mặc Ưng Công cũng cao hứng lôi cái tay gảy của Bành Khoái Hạc ra chọc quê ….

Buổi tiệc kết thúc vào xế chiều trong niềm hân hoan phấn khởi hòa quyện đạo đời , nói chung là thành công tốt đẹp lắm lắm , người hân hoan nhứt chắc là Thủy Cung Chủ vì trong tiệc rượu Trương Môn Chủ đã xiêu xiêu lòng trước đề nghị ban đầu của Mặc Ưng Công , tối nay Long Môn sẽ kêu gánh hát vào chiêu đãi tiếp cho phái bộ Huyền Cơ Thủy Cung một tuồng hát Kinh Kịch , các cô nàng đạo sỹ từ nào giờ chưa xem hát Kinh Kịch thì lộ vẽ khích động hân hoan ra mặt , còn Thủy Cung Chủ thì cảm ơn thịnh tình của Long Môn rối rìt và lão đã nghĩ ra một chiêu đáp lễ mà Trương Thất Tú khó mà quên được …

còn tiếp....

Jun 23, 2012

Bồ và Vợ

Bồ và Vợ 

 

 


Bồ là cô gái qua đường -
Vợ mới trân quí nhớ thương vô vàn -
Bồ thì nũng nịu than van -
Vợ lo nhà cửa lầm than vô cùng
Bồ hay mơ mộng mông lung
Vợ rất thực tế vô cùng đáng yêu
Bồ luôn đòi hỏi đủ điều
Vợ lo cơm sáng cơm chiều quanh năm
Bồ chỉ lo chuyện ăn nằm
Vợ thường chịu đựng cả năm mới tài
Bồ nào nghĩ đến tương lai
Vợ lo tính toán chuyện dài mai sau
Bồ thì chưng diện muôn màu
Vợ chỉ quanh quẩn trước sau trong ngoài
Bồ luôn đòi hỏi, ăn xài
Vợ thì vun xén một hai ba đồng ...
Bồ như chim hót trong lồng
Vợ làm vất vả cho chồng cho con
Bồ là con gái còn son
Vợ đâu có thể ỷ on suốt ngày
Bồ như có chút men say
Vợ đầy thương nhớ ngất ngây tình nồng
Bồ như một đoá hoa hồng
Vợ đẹp như cả vườn hồng ngát hương
Bồ thường giả dối yêu thương
Vợ thì chung thủy, cuối đường có nhau
Bồ đâu chịu được âu sầu
Vợ luôn che dấu niềm đau trong lòng
Bồ là chỗ tựa đêm đông
Vợ mang hơi ấm tình nồng suốt năm
Bồ không một chút ân cần
Vợ thường lo lắng phân trần đúng sai
Bồ không cần biết đến ai
Vợ lo nội ngoại, nhớ ơn sinh thành
Bồ như trái chín trên cành
Vợ mang hạnh phúc an lành ấm êm
Bồ là những đứa moi tiền
Vợ hiền lại đẹp là Tiên trên đời!!! 
 

Cầu chúc gia đình các bạn luôn hạnh phúc 


Trần Đức (MDC 68-75) sưu tầm

Jun 21, 2012

Đức Tin và Khoa Học


Đức Tin và Khoa Học 

 

Phải chăng khoa học đi ngược lại lịch sử sáng tạo của Kinh Thánh? Có nhiều người đã nghĩ như vậy và cho rằng khoa học và lịch sử sáng tạo của Kinh Thánh hoàn toàn không thể đi đôi với nhau được, vì một bên dựa trên những lý chứng rõ ràng minh bạch, còn bên kia lại dựa trên đức tin và mang tính chất truyền thuyết giả tưởng. Vì thế, họ cho rằng bao lâu lịch sử sáng tạo của Kinh Thánh còn được khẳng định thì không thể nói đến thuyết tiến hóa, vì có hai lý do đối kháng giữa Kinh Thánh và khoa học không thể vượt qua được. 

Lý do thứ nhất: Trong khi theo Kinh Thánh thì trước hết Thiên Chúa đã dựng nên trái đất và tiếp đến mới dựng nên các tinh tú, khoa học tân tiến ngày nay về vũ trụ lại cho rằng trái đất là một trong số các hành tinh được hình thành về sau này, kết quả của một cuộc nổ tung vĩ đại (big Bang) trong vũ trụ trên dưới 14 tỷ năm về trước. 

Lý do thứ hai: Trong khi theo Kinh Thánh thì trước khi dựng nên con người, Thiên Chúa đã dựng nên các thứ thú vật và những cây cỏ xanh tươi làm lương thực cho chúng, một hình ảnh đầy hiền hòa của vườn Địa đàng, thuyết tiến hóa lại chứng minh rằng trước khi có sự hiện hữu của con người trên trái đất thì đã có những dã thú ăn thịt rất hung dữ, chứ không chỉ gặm cỏ cách hiền hòa mà thôi. 
Ngoài hai lý do đối kháng trên đây, còn một lý do khác nữa, đó là: Theo sự trình thuật của sách Sáng Thế Ký thì vũ trụ được dựng nên trước khi xảy ra sự sa ngã phạm tội của ông A-dong và bà E-và, nhưng theo ý kiến khoa vũ trụ học và thuyết tiến hóa thì sự sa ngã phạm tội của ông A-dong xảy ra trước khi có vũ trụ, tức vũ trụ chúng ta sống. 

Thật ra, sự kiện con người bị trục xuất ra khỏi vườn Địa đàng không có nghĩa là Thiên Chúa đã dựng nên một vũ trụ thứ hai như nơi đày ải đầy khổ cực, thay thế cho vũ trụ thứ nhất đã bị hủy hoại do tội nguyên tổ gây ra, và trong vũ trụ thứ hai ấy con người phải sống cuộc sống đầy gian lao vất vả sau khi đã phạm tội và vị trục xuất khỏi vườn Điạ đàng. Nhưng sự thật là vườn Địa đàng bị khóa lại và thay vào đó là một thế giới đã trở nên hư hỏng do tội lỗi gây nên. 

Thiên Chúa Tạo Hóa không dựng nên hai vũ trụ 

Như vậy, theo Kinh Thánh, qua sự sa ngã phạm tội của ông A-dong các tương quan trong vũ trụ và trong lịch sử tạo dựng của cuộc sống trên trái đất đã hoàn toàn bị đão lộn và chính chúng là đối tượng nghiên cứu của khoa học như khoa vũ trụ và thuyết tiến hóa. Nói cách khác, chính do tội con người gây ra, trái đất đã bị nguyền rủa và đã bị thay đổi từ nền tảng: đất đai mất hết mầu mỡ và trở nên gai góc, khô cằn, và vì thế, con người phải đổ mồ hôi nước mắt mới kiếm được của ăn hằng ngày và sau cùng lại phải đón nhận cái chết như hậu quả tất yếu (x. St 3,17-19). Điều ấy muốn khẳng định rõ ràng là qua sự trình bày này về sự thay đổi của vũ trụ, Kinh Thánh chỉ muốn nói đến hậu quả trực tiếp của tội lỗi đã làm cho những điều kiện sống của con người trở nên vất vả khổ cực, chứ xét về toàn diện, các điều kiện sống đó không thể tách biệt con người ra khỏi vũ trụ, hay nói đúng hơn, Thiên Chúa đã không dựng nên một vũ trụ mới đầy khổ ải, đau thương và cằn cỗi để đày đọa và phạt tội con người. Nếu bây giờ những thay đổi của vũ trụ xét theo toàn thể đã trở thành đối tượng của thuyết tiến hóa, thì không có gì là đi ngược lại lịch sử sáng tạo của Kinh Thánh. Và cũng chính hậu quả của tội lỗi gây ra, nên không chỉ đất đai trở nên gai góc và khô cằn, khiến cho con người phải vất vả cực nhọc mới kiếm được của ăn nuôi thân, nhưng cả các loài vật cũng phải tranh dành, ăn thịt lẫn nhau mới mong tồn tại. Qua đó, người ta thấy rằng giữa lịch sử sáng tạo và thuyết tiến hóa không có gì mâu thuẫn nhau. Chỉ có khác nhau duy nhất ở chỗ: Theo Kinh Thánh thì tất cả mọi tạo vật là do công trình sáng tạo của Thiên Chúa, còn theo khoa học thì tất cả mọi sự là hậu quả của một sự phát triển tự nhiên. 
Nói một cách tổng quát, tư tưởng nguyên thủy về cây gia phả được coi là „lý thuyết về chủng tộc“. Nhưng một câu hỏi lại được đặt ra là làm thế nào người ta có thể ghép chung các loài bò sát, các loại chim chóc, các loại cá, v.v… hoàn toàn khác nhau, cùng theo một cách thức phát sinh giống nhau? Vào năm 1866, Ernst Haeckel, nhà sinh vật học người Đức, đã bỏ ngoài mọi do dự và bất đồng ý kiến trong dư luận và đã cho công bố lý thuyết về cây gia phả (Stammbaum).

Ngày nay, lý thuyết về phổ hệ hay tộc hệ (Genealogie) của các loại động vật đã bị loại bỏ. Qua những cuộc khai quật người ta đã tìm thấy được những dấu tích thuộc cổ sinh vật học giúp khám phá ra rằng, các cơ thể sinh vật được phát sinh, nảy nở và chết đi. Chính trong quá trình ấy, cơ thể các sinh vật luôn luôn phát triển và hoàn thiện theo những cấp bậc cao hơn và tiến mãi cho tới khi thành con người. Trong đó, giữa những cơ thể sinh vật khác nhau có những tính chất tương đồng (Homologien) thuộc giải phẩu học, thuộc sinh lý và trong các sinh hoạt nhất định, khiến người ta có thể phân biệt được các nhóm sinh vật có liên hệ gần gũi hay xa biệt nhau. 
Chính điều này đã làm nảy sinh ý kiến mới khác cho rằng trên mặt đất đã xảy ra một sự tiến hóa nội tại, tức mọi sinh vật tự phát triển, theo những định luật tự nhiên, và qua đó tư tưởng về một Đấng Tạo Hóa hoàn toàn không có chỗ đứng. Dĩ nhiên, người ta cũng đừng vội quên rằng đây mới chỉ là một ý kiến mang tính cách loại suy mà thôi. Vâng, ở đây nguyên nhân mới chỉ được cắt nghĩa theo hiệu quả mà thôi, trong khi một định luật chỉ có thể kiểm tra được một cách thực nghiệm, nếu qua những dẫn chứng của nguyên nhân, hiệu quả được dự đoán cũng thực sự được hiện thực. 

Với tính cách là nguyên nhân, người ta phỏng đoán được sự ngẫu biến (Mutation) và đào thải (Selection). Nhưng người ta cần phải hiểu những quá trình diễn biến ấy như thế nào? Qua quá trình „ngẫu biến“ người ta hiểu là những thay đổi của những cái được gọi là phân tử di truyền (Gène), qua đó những hình thức sinh vật học mới được phát sinh, trong khi đó sự đào thải lại quyết định hướng đi từ những tế bào phôi thai tiến tới thành người. Nhưng bây giờ lại có một sự ngẫu biến không thể cắt nghĩa theo khoa học được, một sự ngẫu biến không phải là một định luật có thể định nghĩa được. Nói cách khác, có những thay đổi của phân tử di truyền dẫn tới những hình thức mới mẻ một cách theo kiểu vi trùng học, mà theo khoa học thì không thể giải thích được. 

Còn bây giờ chúng ta thử tìm hiểu những điều có liên quan tới sự đào thải. Những diễn biến sự đào thải từng đã đưa tới sự nảy sinh tiến hóa lâu dài của những cơ thể sinh vật thì luôn luôn là một bí ẩn. Vâng, quả là một ẩn số khó tìm ra được một giải thích thỏa đáng trong các trường hợp tiến hóa lâu dài ấy, ví dụ: sự tiến hóa từ những loại bò sát biến thành những con chim hay từ những con cá bơi lội trong nước trở thành những con vật sống trên đất. 
Giờ đây người ta đã tìm cách giải mã điều bí ẩn lớn nhất của sự tiến hóa bằng những phương tiện thuộc sinh vật học về phân tử hay thuộc tính trùng hợp hóa học. Vấn đề ở đây là vấn nạn về sự xuất phát của những chuỗi dài yếu tố di truyền DNA, tức những yếu tố cơ bản cấu tạo nên sự sống. Nhưngđiều ấy đã rõ ràng nói lên rằng sự cấu tạo những chuỗi như thế nếu không có sự can thiệp của một ý muốn vốn đã hiện hữu trước hay nói cách khác, nếu không có một Đấng Tạo Hóa toàn năng và tự hữu, thì hoàn toàn là một điều bất khả, ví dụ như trong việc chế tạo ra những chất hóa học đa dạng xảy trong phòng thí nghiệm hay trong sự xản xuất kỹ nghệ. 

Quan niệm chủ trương có thể giải thích được vũ trụ mất chỗ đứng 

Tuy nhiên, sự phê bình này không chỉ nhằm vào lý thuyết về nguồn gốc xuất phát của sự sống, nhưng còn nhằm tới quan điểm khá phổ quát cho rằng sự tiến hóa lâu dài xảy ra qua sự ngẫu biến và qua sự đào thải. Nhưng như đã trình bày, sự tiến hóa lâu dài được dựa trên một sự ăn sâu của những phân tử di truyền vào những chuỗi DNA đang hiện hiện sẵn, chứ không dựa theo sự ngẫu biến. Vì vấn đề ở đây không phải là bất cứ những phân tử di truyền nào đó, nhưng là những phân tử di truyền mới và vượt lên trên những phân tử đang có. Dĩ nhiên, sự diễn biến như thế thì chắc chắn là rất khó lòng kiểm soát được. 

Ở đây, chúng ta hãy nghe ý kiến của hai nhà hóa học nổi tiếng, Bruno Vollmert und Manfred Eigen. Tiến sĩ Vollmert viết: „Khi tôi càng nỗ lực suy luận một cách chính xác theo đúng các nguyên tắc khoa học, thì tôi càng trở nên xác tín hơn khi cho rằng vũ trụ đã được một Đấng Tạo Hóa toàn năng tạo dựng nên, chứ không phải như thuyết tiến hóa của Darwin chủ trương“ (x. „Das Molekül und das Leben“). Còn tiến sĩ Eigen đã kết luận: „Nếu ngày nay có ai khẳng định rằng vấn đề nguồn gốc sự sống trên hành tinh chúng ta đang ở đã được giải mã, thì người ấy đã quá lời so với sự hiểu biết của mình“ (x. trong „Die Entwicklung des Lebens“). 

Để tóm luợc suy luận trên, có lẽ chúng ta thử đưa ra một ví dụ: Chẳng hạn cứ tạm cho rằng người ta tìm thấy trên mặt trăng một chiếc máy bay tối tân, và người ta cũng biết được chiếc máy bay đó đã được lắp ráp và cấu trúc như thế nào. Tuy nhiên, còn một bí ẩn chưa được giải mã, đó là sự lắp ráp thành chiếc máy bay đã thành công ra sao. 
Một điều đáng ghi nhận ở đây là đại chúng biết được rất ít về tính cách khả nghi của thuyết tiến hóa cũng như sự đa dạng trong công cuộc khám phá cơ bản và quan trọng của nó. Nhưng cũng phải chấp nhận rằng hiện tượng ấy sẽ có thể thay đổi theo một mức độ mà kinh nghiệm về không gian đang thu hút một sự chú ý rộng rãi của đại chúng như chúng ta từng chứng kiến qua các bài khảo cứu được tường trình trên các kênh truyền hình quốc tế. 

Như vậy, qua sự tiến bộ của sự nhận thức khoa học, con người càng phải đối mặt với một bí ẩn to lớn về sự sống và đồng thời quan niệm chủ trương rằng người ta có thể dùng khoa học để giải mã được mọi bí ẩn của vũ trụ đã từ từ tan biến và mất hết đất đứng. Dĩ nhiên, điều đó không có nghĩa là con người thôi không cần tìm hiểu và nghiên cứu về vũ trụ nữa. Nhưng chỉ muốn khẳng định rằng con người không nên gắn bó với ý tưởng sai lầm cho rằng khả năng nhận thức khoa học của con người có thể xóa bỏ niềm xác tín Kitô giáo vào Đấng Tạo Hóa toàn năng đã tạo dựng nên vũ trụ, con người và tất cả mọi tạo vật khác trong vũ trụ; trái lại đức tin là con đường duy nhất có thể giúp con người giải mã được bí ẩn về nguồn gốc sự sống và của vũ trụ, hay nói cách khác, có thể giúp con người tìm thấy chân lý sau cùng, khi nó dẫn đưa con người đến cùng Thiên Chúa Tạo Hóa, Đấng chính là nguồn gốc của mọi sự sống và của vũ trụ. 


Phương Mai sưu tầm