Aug 26, 2012

QUỶ CỐC HỒI 49b MẶC “TRƯ” CÔNG - TRUYỀN NHÂN THIÊN CUNG




 

QUỶ CỐC HỒI 49b  MẶC “TRƯ” CÔNG  - TRUYỀN NHÂN THIÊN CUNG

Một lão già ra dáng là trưởng nhóm ăn vận trông kỳ cục , lão mặc một cái áo dài với hai tà xẻ cao , quần vải thô ống rộng , người lão vẽ chàm những con giao long uốn lượn , mà cái đầu của con rồng thò ra nơi bắp tay của lão , lão ngồi trên một cái đôn gổ phủ một tấm da cọp đã sờn rách , hẳn đã theo đoàn sơn đông mãi võ này rất lâu .
Một tên thanh niên ăn vận thì lại khác hẳn , tên này mặc một cái áo choàng dài màu trắng đã ngã sang màu cháo lòng , hắn đễ râu dài , bọn còn lại ăn vận như dân Hán tộc , một cô gái lại mặc chiếc áo như ông lão , khi cô cười thì hai hàm răng cô đâu mất , nhìn kỹ hóa ra nó được nhuộm đen thui óng ánh khiến cô có cái cười trông ngồ ngộ, có duyên .
Một gả bự con nhất trong đám không ngớt tay nện trống dồn dập hòa với tiếng phèn la của cô gái làm cho khung cảnh trở nên náo nhiệt , một tên mặc quần áo chẻn cầm một cái loa giấy bồi sơn vẽ đủ màu đang oang oang quảng cáo chương trình biểu diễn của đoàn , chốc chốc hắn lại ngừng miệng bốc một bị thuốc đen sì dơ cao lên rồi  hô to :
_ Mãi võ giúp đời , thuốc tiên trừ quỷ ,Thống cốt phong hàn , khí hư huyết ứ  ,  lão phụ đồng nhi , mua đi mua đi …
Tiếng trống càng dồn dập thì vòng người càng đông , lâu lâu mới có dịp xem múa võ lại mua được thuốc nên dân chúng ở cái trấn xa xôi núi rừng này  háo hức hoan hỹ lận lận hầu bao chuẩn bị góp vài trinh , mua vài thang thuốc thuộc dạng “ hương xa “ mà theo lời ông lão xếp sòng thì nó được hái và bào chế tít tận quận Giao Châu , nơi các bộ tộc Việt Thường xâm mình nhuộm răng đen  làm ra .
Một tên mặc đồ chẻn nhảy ra múa đao vùn vụt , y lộn nhiều vòng chung quanh cái vòng tròn người , thỉnh thoảng y lại tung người rồi dùng đốc đao táng mạnh vào những thanh la  làm vang động cả cái chợ nhỏ , tiếng trống vẩn nhịp thùng thùng , một tên khác  lại nhảy ra múa nhuyển tiên tạo thành những vòng tròn bằng bạc lấp lánh loang loáng thật sinh động .
Trong khi hai võ sỹ mãi võ sơn đông đang ra sức thi triển roi và đao pháp thì cô gái nhỏ cầm một cái thùng đựng đầy những bao gói thuốc to nhỏ , cô vừa đi vòng tròn vừa liếng thoắng mời chào mọi người :
_ Bà con ủng hộ , tiêu độc tán , khu phong hoàn , tiêu viêm  hạ nhiệt , mời bà con mua ngay , đoàn chỉ ở một đêm , mua ngay mua ngay bà con ơi …
Lúc này thì Mặc Trư Công nhà ta cũng đang cố chen lấn đễ xem võ nghệ , lão cắp chiếc giỏ đan bằng ruột tre vào nách , một tay lão nắm chặt mấy đồng xu , lão cũng muốn mua một thứ gì đó , thứ gì cũng được miễn là là lão có thể nhìn thấy rỏ những đường đao đường roi rất hấp dẩn với cô nương lạ lùng bé tí đang chào mời khách bằng cái giọng nhỏ nhẻ âm vị lạ lùng , cô nương có lẽ cùng giòng giống với ông lão trưởng đoàn kia , đang đốt những cây hương to vái tứ phương rồi cắm xuống đất …
Cô nương đi dần đến ngay chổ lão đứng , lão cố chồm lên , tay phải lão với ra , lão hét to :
_ Tiểu cô nương , Tiểu cô nương , tại hạ tai hạ ….
Cô nương dừng lại một thoáng , tia mắt của cô đậu lại một giây trên cái mặt tròn xoe dựng đứng trên một thân hình tròn xoe không kém , cô hơi mĩm cười , cô đưa tay lấy ra một bọc thuốc vừa lấy thuốc cô vừa hỏi :
_ Đại ca bệnh gì , Thấp khớp , sưng đau …
Mặc Trư Công cười nhăn nhở , lão chồm hẳn  ra , khi những ngón tay thon xinh của cô nương vừa đưa một bọc thuốc cho lão , lão liền nắm ngay lấy bàn tay đó một cái rồi buông ra thật nhanh , kèm theo một nụ cười không kém phần thô thiển của một tên chưa biết chọc gái bao giờ Cô nương rụt tay lại , cô lườm lão một cái thật sắc ngọt như dao , rồi cô lại nở một nụ cười duyên dáng nói nhanh :
_ Đại ca mua thêm thống phong ? tiêu độc gì chăng ?
Hàm răng đen bóng lạ lùng của cô kèm theo nụ cười rạng rở hồn nhiên làm tim của Mặc lão thắt lại , trên đời này Mặc lão mê nnất là côn quyền đao kiếm , và lão chưa từng cầm tay một cô em nào , có lẽ vì lão chẳng mấy gì đẹp trai mà còn làm cái nghề không mấy gì hiên ngang khí phách cho lắm .
Lúc này không khí của buổi biểu diễn bỏ túi đã bước vào cao trào , ông lão trưởng đoàn đã thôi không đốt những nén hương và cắm xuống đất nữa , tiếng trống khua mạnh tiếng phèng la cũng hòa nhịp , hai võ sỹ của đoàn đang bước vào những chiêu thức cuối cùng , bổng tiếng trống dồn dập rồi dứt ngang , không gian chợt lắng xuống trong một phần trăm giây , một võ sỹ cắp đao cung tay vái chào tứ phía rồi nói to :
_ đa ta , đa tạ , mời bà con xem tiết mục hay nhất của võ phái chúng tôi ( y không dùng từ đoàn nữa ) và trước khi xem tiết mục đáng đồng tiền bát gạo này xin bà con ủng hộ …
Tên cắp đại đao cùng cô nương nhỏ lại đi một vòng vừa giao thuốc vừa lấy tiền , mọi người lúc này đã hưng phấn với những màn múa đao múa roi của đám lục lâm mãi võ nên hừng chí nhao nhao mua thuốc , chẳng biết thuốc uống có hết bệnh không nhưng  được xem mà chỉ phải bỏ vài đồng lại có thuốc nữa thì quả là một món hời , người nào cũng chen nhau  bỏ vào cái thùng những đồng xu chưa đi chợ hay còn sót lại của buổi chợ sớm ,lão già áo dài chắp tay trước ngực , miệng lầm thầm như niệm chú tụng kinh gì đó , tiếng trống dồn dập lên , cô nương và hai tên võ sỹ khi nảy cũng nhặt lấy những xu cuối cùng của đám đông rồi lùi về phía sau lão già …
Tiếng , phèng la dần nhỏ lại rồi im bặt , đám đông chợt im lặng , mọi người hồi hộp nín thở chờ cái màn biểu diễn hay nhất , ly kỳ hoặc rùng rợn ? sắp xảy ra …
Lão già mặc áo dài ngồi xếp bằng xuống giữa những cây hương mà lão thắp lên khi nảy , hai mắt lão nhắm lại , miệng lão phun phì phì , hình như lão đang vận công ...Bổng nhiên đám đông ồ lên , tiếng huyên náo ồn ào chợt vỡ tung …
Thân hình của ông lão áo dài từ từ bay lên không , một tấc , rồi hai tấc , rồi một thước …
Lão chợt mở mắt ra , hất tung cái búi tóc buộc sau ót , hai tay lão bổng xòe ra , tát cả những người có mặt đều cảm thấy có một luồng nội lực dị thường và mạnh mẻ từ hai bàn tay với những hình xâm giao long , những nén hương khi nảy bổng đồng loạt bùng cháy thành những ngọn lửa , quang cảnh quả là có một không hai với mọi người , vòng tròn người từ từ dãn ra theo luồng khí công của lão già , tiếng trầm trồ , la hét cũng dần tắt ngấm , mọi người chăm chú nhìn vào ông lão đang từ từ hạ dần xuống , áp lực khí công cũng nhẹ dần , những tàn hương cũng cháy hết , tiếng trống bùng lên cùng với tiếng xuýt xoa tán thưởng lại rộ lên một lần nữa , màn biểu diển chấm dứt .
Mặc Trư Công nhà ta há hốc mồm , không nói được một lời nào , từ bé đến tận bây giờ lão chưa từng thấy một hiện tượng nào kỳ vỹ đến như thế . Cái giỏ xách ruột tre đã rơi ra khỏi nách lão tự bao giờ , lão tự véo vào má mình một cái nhằm để đóng được cái mồm của mình cũng là để biết mình không phải nằm mơ , ôi trời ôi , chân lý chói qua tim lão chính là đây ,  lòng lão rộn ràng hoa lá và như có một bầy chim đang nhảy tưng tưng cũng là đây , lão muốn nhảy cởn lên , muốn làm một cái gì đó đễ bày tỏ niềm hân hoan phát hiện ra chân lý của đời lão , thế nhưng chân lão vẩn nặng trịch , có lẽ chân lý sáng chói quá nên tim lão không chịu nổi đập thình thịch như những hồi trống kia , lão biết mình phải làm gì rồi …

còn tiếp …

Hoang Đàng Tiên Sinh

Aug 20, 2012

Thiếu hoạt động tay chân là nguyên nhân hàng đầu gây tử vong


Tin tức / Sức khỏe

Thiếu hoạt động tay chân là nguyên nhân hàng đầu gây tử vong

Chuyên viên Y tế Công cộng kêu gọi mọi người tập thể dục 150 phút một tuần bằng những động tác tương đối đốt nhiều calo một chútRosanne Skirble
C
ác chuyên gia y tế công cộng nói rằng không hoạt động thể chất là nguyên nhân gây tử vong đứng hàng thứ tư trên thế giới. 

Các  chuyên gia ước tính tình trạng không hoạt động thể chất đóng vai trò chính gây ra từ 6 tới 10% các trường hợp tử vong vì những bệnh không truyền nhiễm.  Trong số này có thể kể những bệnh như tim mạch, tiểu đường, ung thư vú và ung thư trực tràng.

Bà I. Min Lee thuộc  Khoa Y Tế Công Cộng Trường Đại Học Harvard làm việc với một nhóm khảo cứu tình trạng không hoạt động thể chất. Bà nói rằng những phát hiện của nhóm có tính cách bảo thủ và thậm chí có thể đánh giá thấp vấn đề này.

“Không hoạt động thể chất có thể gây phương hại tới sức khỏe, cũng tai hại tới sinh mạng như thói quen hút thuốc lá.”

Các nhà khảo cứu đã so sánh dữ liệu về hoạt động thể chất với tỷ lệ bệnh tật tại 122 quốc gia. Bà Min Lee nói:

“ Khi phân tích, chúng tôi xét tới nguy cơ dễ mắc bệnh khi tìm hiểu những thói quen có thể liên hệ với tính trạng không hoạt động thể chất. Thí dụ, ta biết rằng nếu hoạt động thì có lẽ sẽ ít hút thuốc hơn. Thêm nữa, chúng tôi xác định rằng bệnh mập phì có liên quan tới tình trạng ít hoạt động thể chất, ngoài chuyện những người năng hoạt động nhiều có khuynh hướng ít cân hơn.”

Ông Harold Kohl thuộc Khoa Y Tế Công Cộng Trường đại học Texas cũng soạn một phúc trình đặc biệt. Ông nói tình trạng không hoạt động thể chất phải được công nhận như là một dịch bệnh trên thế giới.

“Chúng ta phải thừa  nhận rằng người của các quốc gia có thu nhập cao ít hoạt động tay chân nhất trên thế giới, nhưng các quốc gia có thu nhập thấp và trung bình cũng vậy, thậm chí khi nền kinh tế của họ được cải thiện.”

Ông Kohl nêu lên những chiến dịch kêu gọi tiếp tục giảm thuốc lá và rượu. Ông nói đã tới lúc để xem không hoạt động thể chất là một mối đe dọa lớn cho y tế công cộng.

“Vấn đề không phải chỉ có bảo một người nào đó hãy hoạt động thể chất, nhưng vấn đề là chúng ta lệ thuộc vào các phương tiện chuyên chở, cách thiết kế thành phố và khu xóm, đối phó để giảm tội phạm hầu giúp dân chúng năng hoạt động thể chất hơn trong khu xóm của họ, đơn giản là đi bộ tới cửa hàng hay đi dạo ngoài trời với bạn bè và gia đình vân vân. 

Những vấn đề môi trường rộng lớn này ngày càng rõ ràng có tầm ảnh hưởng lớn hơn.”

Bà I. Min Lee đồng ý và kêu gọi mọi người tập thể dục 150 phút một tuần bằng những động tác tương đối đốt nhiều calo một chút:

“Bất cứ điều gì bạn có thể làm đều tốt! Ngay cả khi bạn không đạt được150 phút một tuần, một ít cũng tốt hơn là không và nhiều thì tốt hơn là một ít.”

Bà dự trù cứ 4 năm sẽ trở lại cuộc khảo cứu này để đưa ra một phúc trình về tiến bộ để cho chúng ta biết thế giới khỏe mạnh ra sao.

theo VOANEWS

QỦY CỐC HỒI 49.a MẶC “TRƯ” CÔNG -TRUYỀN NHÂN THIÊN CUNG



QỦY  CỐC  HỒI 49.a     MẶC “TRƯ” CÔNG -TRUYỀN NHÂN THIÊN CUNG



Thế là phái bộ trung nguyên còn được Hắc Y Bang chiêu đãi vài màn múa bụng rồi mới chấm dứt chương trình tham quan , cả chủ và khách đều tỏ ra thỏa mãn ,Trương Long Môn Chủ thì có người đẹp , Mặc Ưng Công Thủy Cung Chủ thì đạt được ý đồ lôi kéo Long Môn vào âm mưu của mình còn Hắc Y Bang thì có thể tham gia vào cuộc Diệt Ma mà không cần phải lộ diện , tóm lại ai cũng có phần...
Trơi đã ngả bóng , phái bộ trung nguyên đứng dậy kiếu từ ra về , Tứ Tòa Chủ đích thân tiển phái đoàn ra đến hang động , y không quên xin lỗi về việc thủ tục tiếp đón làm suýt chết vài mạng của Trương huynh .
Trương huynh lấy cớ cô nương  nồng nàn bệnh nặng nên chàng phải cho nàng ngồi chung trên con ngựa của chàng , đoàn người ngựa phi nước kiệu quay về , tiếng cười nói râm ran  ra chiều thỏa mãn với một buổi dã ngoại đầy lý thú và hồi hộp , mãi vui với những câu chuyện vừa xảy ra nên chẳng ai để ý một bóng người đang dùng một khinh công siêu tuyệt không gây ra một tiếng động nào lẻo đẽo theo sau ….
Không biết cô nương nồng nàn trúng độc gì mà trương huynh phải trực tiếp dùng nội công đễ trục độc cùng với nạn nhân của chàng ngay trong thư phòng , đến sáng hôm sau phái bộ Thủy Cung từ biệt ra về thì chàng mới ra khỏi giường .



Mất mấy hôm cô nương nồng nàn của chàng mới đủ sức ra ở riêng ,  bọn đệ tử thì cứ đi ngang phòng chữa bệnh của chàng mắt lấm lét bụm miệng cười ti tỉ , Trương huynh thì mãi lo chửa chạy cho cô nương nên chàng chẳng để ý gì cả . Sau khi phái đoàn Thủy Cung ra về được mấy hôm thì có tin nhạn cho Tiên Phuông Thống Lảnh đoàn quân hay rằng Côn  Luân truyền nhân Bành Cổn chủ tướng của liên minh diệt ma phù chính muốn triệu tập một cuộc luận bàn cho công cuộc diệt ma phù chính giải phóng Thiên Sơn tiêu diệt Thiên Ma giáo đem lại thanh bình cho võ lâm giang hồ , hội nghị ấn định vào ngày trước rằm tháng này tại Côn Luân sơn . Vậy là chàng sắp sửa có dịp gặp lại người yêu dấu Mai Viên Hồng Cô , nghĩ cũng kỳ thiệt , trước đó mấy ngày chàng mong ngóng ngày tái ngộ người đẹp nhưng bây giờ thì cái sự mong ngóng
cũng giảm đi phần nào và nó còn kèm theo một nổi trăn trở là cô nương nồng nàn Hắc y  Bang nì thì giải quyết ra sao đây .Cuối cùng chàng quyết định cho cô nương này ở nhà ,chàng căn dặn đám đệ tử nữ của chàng phải chăm lo cho cô chu đáo và cấm không cho bất cứ một nam nhân nào bén mảng đến khuê phòng của cô nàng và nhất là cố giữ cho cô nương ở lại đến khi chàng quay về … chuẩn bị mọi sự xong xuôi , chàng cùng một đám đệ tử  lên đường đến Côn Luân phó hội …








Mất hai hôm thì phái đoàn của Huyền Cơ Thủy Cung mới về đến môn hộ , Mặc lão tỏ ra rất thỏa mãn vì kế họach của lão suông sẽ như dự tính , lão suy nghĩ : “ thế là xong phần mở đầu kế hoạch của ta , bọn ngu si Long Môn sẽ gánh phần nặng nề trước tiên , tên Trương Thất Tú này quả là mê gái thật , nhưng hắn cũng uy dũng đấy chứ …” nghĩ đến đấy Mặc lão khẻ vuốt râu ra chiều đăm chiêu suy nghĩ , cái kế hoạch của lão , nếu xét đến giờ này thì chưa vấp phải một thất bại hay khó khăn lớn nào , từ việc kêu gọi Liên Minh tứ bang , rồi đến nhường cho Côn Luân làm minh chủ liên minh rộng lớn hơn , rồi đến việc lôi kéo được Long Môn bí mật cùng mình liên kết với bọn ngoại bang Hắc y , ôi trời sao mình giỏi qúa vậy ta ,Mặc lão tự đắc cười khà khà với suy nghĩ đó .
Tuyết hôm nay rơi mù mịt làm cho lối vào Huyền Cơ Thủy Cung trắng xóa , cái đầm phía trước cũng đã đóng băng , cung giáo chúng trùm kín bằng những tấm chăn bông dày đốt những đống lữa to ngay sảnh chính , trong một cái vạc thấp và trẹt , lúc này Mặc lão cũng ngồi thu lu trên chiếc cẩm đôn của y , thân hình phục phịch của lão càng trở nên tròn xoe trong chiếc áo bông theu hoa hòe hoa sói .
Mặc lão bấm đốt mấy ngón tay mập ù trong chiếc găng len , dường như lão đang tính toán gì đó . Lão lẩm nhẩm :
_ “ còn ba ngày nữa là Trương Thất phu ( lão gọi Long Môn Chủ là thất phu hàm ý chàng không được đỉnh cao trí tuệ cho lắm ) phó hội Côn Luân ( lão cũng nhận được nhạn thư ) kệ chúng nó , muốn gì thì muốn ông đây đã xong xuôi rồi ( ý lão ám chỉ việc riêng của mình ) chỉ còn việc … lão ngừng lại lẩm bẩm gì không rỏ , từ hôm về nhà ,cung giáo chúng ở nhà cho lão hay về một vài sự việc , trong đó lão quan tâm nhất là việc cái cửa hang mà Nhất Thủ Thần Chỉ Dư Đắc Chí ( Cung Chủ đời trước ) phi thân xuống nay bổng dưng bị sụp thêm một mảng to , điều này khiến người ta nhìn vào hang thấy rỏ hơn , miệng hang mở rộng cho thấy một huyệt đạo sâu hun hút , lạ là có gió thổi ra rất lạnh , chứng tỏ nó ăn thông với một nơi nào đấy mà Huyền cơ Thủy Cung chưa khám phá ra . Ngay đêm hôm trước khi lão về , cung giáo chúng phát hiện một đám cỏ bị dày xéo , trơ cả đất , không có một đám tuyết nào đọng lại trong đó , khi sự việc được báo cho Mặc Ưng Công , lão nhất thời chỉ cho rằng đó là do thú hoang trên núi gần đó làm ra , nhưng hôm nay , khi miệng hang tự nhiên bị vở một mảng lớn thì lão bắt đầu lưu tâm hơn , lão ngẩm nghĩ rồi tặc lưỡi :
_ Chắc chỉ là trùng hợp thôi , không lẻ …


Lão bỏ lửng ,lão đưa mắt nhìn về cánh cửa tò vò lớn dẩn vào căn sảnh lớn của Thủy Cung , hai cung nhân đang cầm hai ngọn trường thương đứng gác trong gió lạnh , thỉnh thoảng bọn chúng lại rảo bước một vòng …
Mặc lão nhíu đôi mày rậm của lão , canh gác hửng hờ thế là không xong rồi ,lão đảo mắt quanh rồi gọi to :
_ Người đâu hết cả rồi …
Một tên cung nhân đứng gần đó chạy ngay lại , y cuối đầu thấp khẻ nói :
_ Dạ ,Gíao chủ truyền ạ .
_ Ngươi cho gọi Nhất Gíao Quản cho ta .
Người mà Mặc lão vừa cho kêu là Bạch Hạc Thần Ưng Hào Kiện , y nắm giử chức Nhất Quản Gíao ( tương tự như tổng quản của nhân gian ) chịu trách nhiệm điều hành công việc cúng bái kinh kệ và cả những việc đời thường cần phải có của một môn phái , một giáo phái như Huyền Cơ Thủy Cung .
Tên cung nhân quay đi , một chốc sau y trở lại theo sau là một người tầm vóc nhỏ con , y có vẽ lụng thụng trong chiếc áo màu thiên thanh có thêu một vòng tròn âm dương ngay bên trái ngực , y bước đến cúi đầu có vẽ cung kính nói :
_ Cung kính giáo chủ có điều chi ạ .
Mặc lão khẻ liếc xéo tên gáio quản , y hắng giọng gằn nhẹ :
_ Ngươi tổ chức canh phòng lỏng lẻo quá đấy .
Nhất Quản Gíao Hào Kiện ngạc nhiên tròn mắt trong một giây nhìn Cung Gíao Chủ của y , “ quái lạ , hôm nay ngài cũng quan tâm đến việc canh phòng à , mà canh phòng cái gì chứ , “ thật vậy , đã lâu Huyền Cơ Thủy Cung không có tranh chấp hay thị phi gì với chốn giang hồ , việc canh phòng thì chỉ như lấy lệ cho có thôi , bổng dưng hôm nay Gíao Chủ lại quan tâm đến việc này thì quả là lạ …


Y vâng dạ rồi nói :
_ Lúc này việc canh gác của bổn giáo cũng nhẹ nhàng thôi ạ , chung quanh đây đâu có ai dám bén mảng quấy rầy việc tu luyện của bổn giáo , nên đệ tử cũng chỉ phiên phiến thôi ạ …
Mặc Ưng Công hừ một tiếng , y nói gằn từng tiếng :
_ Mi nghĩ thế sao , lúc này là lúc nào , chúng ta sắp tiểu trừ bọn ma đạo , không lẻ bọn chúng ngồi yên chịu chết sao ?
Hào Kiện lật đật quỳ sụp xuống , y khấu đầu lắp bắp :
_ Dạ ...dạ  đệ tử hiểu rồi ạ .
Vừa nói xong y quay ra phía sau gọi to :
_ Cung nhân đâu , tập họp Gíao Vệ đội cho ta .
Cung nhân dạ ran , có lẽ đả lâu lắm Gíao Vệ đội mới được triệu tập , từ khi Nhất Thủ Thần Chỉ Gíao Chủ triệu tập lần cuối cũng ngót ngét vài chục năm , bây giờ gíao vệ đội của Huyền Cơ Thủy Cung  râu dài tới rún , chân bước liêu xiêu , ngểnh nga ngểnh ngảng , trông thấy Gíao cụ đội à quên giáo vệ đội chứ lỵ  tập họp chỉ còn dăm ba cụ , Cung Gíao Chủ Mặc Ưng Công ngán ngẩm quá , lão thở hắt ra một cái rồi phất tay ra hiệu giải tán , các cụ giáo vệ tung hô phều phào xong thì lui ra , có cụ còn chậm mồ hôi xem như là thoát nạn .


Mặc lão cầm chén trà đã nguội ngắt tự bao giờ uống cái ực , lão trầm ngâm một chút , đưa tay thò vào ngực áo lão móc ra một tấm giấy lụa thô , tấm giấy đã sờn cũ , lão cất giử bên mình có lẻ đã lâu lắm rồi , Mặc Ưng Công xem tới xem lui rồi lại cất vào ngực áo .Mặc Lão đang trầm ngâm hồi tưởng lại ngày lão mới vừa gia nhập Huyền Cơ Thủy Cung , thắm thoát cũng đã bốn  chục năm có lẻ …
Ngày đó gả thanh niên xuất thân từ trại lợn của Hoa Sơn Động , một thị trấn nằm ngay dưới chân núi Hoa Sơn , Mặc Ưng Công thường phải dậy từ rất sớm , lão phải đun nước , chọc tiết heo , rồi phanh thây mổ thịt cho nhà chủ đem ra chợ bán , người ta không biết gả thanh niên mặt mũi bặm trợn ụt ịt mập bẩm sinh đó cha mẹ là ai , từ đâu hắn trôi dạt đến thị trấn heo hút miền sơn cước này …
Mặc Ưng Công khi đó chưa biết tí võ công nào . Lão chỉ giỏi tài múa dao chọc tiết lợn , mỗi ngày lão chọc tiết một con lợn to vài con be bé , tay nghề chọc tiết tương đối là thượng thừa , mọi người chung quanh vẫn thường gọi lão là Trư Công . Một hôm Mặc Trư Công được chủ sai mang thịt ra chợ , từ sáng sớm chợ đã ồn ào náo nhiệt vì hôm nay là ngày rằm , và còn ồn ào hơn vì hôm đó có một gánh hát sơn đông mãi võ không biết từ đâu tới đang phèng la chiêng trống ngay một góc chợ , một vòng người đi chợ sớm đang làm thành một vòng tròn chờ xem biểu diển , cũng có một số người lẩm nhẩm tính tiền chờ mua thuốc dán thuốc xoa đủ thứ …

còn tiếp....






































Aug 15, 2012

Cười



Cười 
 
Người ta đi cấy lấy công
Tôi đây đi cấy còn trông nhiều bề
Trông qua trông lại nhiều bể
Trông khi chủ vắng đánh đề kiếm thêm

Đường về đêm tố canh thâu
Nhìn anh tôi tưởng con trâu đang cười
Đường về đêm tối canh thâu
Nhìn anh tôi tưởng con trâu đang cười

Yêu nhau trao nhẫn cho nhau
Kim cương thì lấy đồng thau thì xù

Trông em có vẻ có duyên
Ra đường ra chợ luyên thuyên xuốt ngày...

Hôm qua uống nước tâm tình
Để quên điện thoại chụp hình quay fim
Em cầm mà em lặng im
Để Anh phải chạy đi tìm bở hơi

Khi xưa bé nói yêu anh
Anh chê bé nhỏ bé đâu biết gì
Bây giờ bé đã dậy thì
Anh khen bé đẹp bé chê anh già

Chiều chiều bìm bịp kêu chiều
Lấy vợ thì cũng lấy liều mà thôi
Ban ngày làm việc tả tơi
Ban đêm hầu vợ phận tôi đêm trường
Nằm chung thì bảo chật giường
Nẳm riêng lại bảo tơ vương con nào
Lãng mạng thì bảo tào lao
Đứng đắn lại bảo người sao hững hở
Khù khờ thì bảo giai tơ
Khôn lanh lại bảo hái mơ bao lần
Cả đời cứ mãi phân vân
Tơ lòng con gái biết mần sao đây...!

Anh yêu em không hề gian dối
Tình yêu mình vô đối phải không em?
Em yêu anh thì anh yêu trở lại
Có bao giờ ăn lãi của ai đâu
Đầu gấu nào chả có lúc xuống giá
Đại tá nào chả có lúc về hưu
Nước xuôi dòng ngàn năm chảy mãi
Cuộc đời này anh chỉ yêu mãi mình em....!

Bước đến nhà em bóng xế tà
Đứng chờ 5 phút bố em ra
Lơ thơ phía trước vài con chó
Lác đác đằng sau chiếc chổi chà

Bầu ơi thương lấy bí cùng
Sau này có lúc nấu chung một nồi

Đố ai định nghĩa được từ hôn
Có khó gì đâu dạ bồn chồn
Hai người một góc đêm tối tối
Tựa má kề môi thế là hôn
Hai đứa yêu nhau ngồi xích lại
Môi kề mắt nhắm thế là hôn....

sưu tầm từ internet - PM

Aug 14, 2012

Lời những cây dầu cổ thụ ở trụ sở ủy ban nhân dân







Lời những cây dầu cổ thụ ở trụ sở ủy ban nhân dân
Tuổi ta nhiều hơn tuổi các ủy ban
bao nhiêu lượt mùa xuân về không nhớ nữa
những tòa nhà cao tầng có thể cao hơn ta nhưng vẫn cần sự che chở của ta
ta ủ rừng đại ngàn trong từng thớ cây mạch rễ
ủ thời gian trong xạc xào tiếng lá
ủ niềm vui, nỗi buồn những sớm nắng chiều mưa...
Sông Đồng Nai dâng tuần tự nhịp mùa
trong tầng tầng nước kia có hàng triệu giấc mơ thao thức
ta nghiêng vào sóng nước
nước tràn lên ta vô tận thời gian
nghiêng vào mênh mang
mênh mang nói với ta bằng lời của nắng
thuở nai, mễn đàn đàn ran suối vắng
“tác...tác...” gọi bạn tình náo nức nhịp rừng sôi
lặng như cây cũng muốn góp lời
có một cánh bướm trắng đang đậu trên ngực ta vụng dại và tin cậy
Một sớm mai thức dậy
hơi phố thị ngạt ứ lồng ngực
bằng bản lĩnh của loài tứ thiết
những cánh tay xanh cố trỗi vượt lên cao...
Ta phải nghe những mặn nhạt cuộc đời bên ký ức xưa bầu bạn
nơi quản lý và sản sinh những buồn vui, số phận...
những thánh nhân bên cạnh những tầm thường
chợt khát thèm một sớm mù sương
không nhìn rõ mặt người
mơ màng
hi vọng.
ĐÀM CHU VĂN
(Nguồn: báo Văn Nghệ ngày 16-4-2011)