Qủy Cốc ( tiếp theo ) hồi 16 Bất gia ngộ biến
Màn đêm đã buông xuống hẳn , Thành Thư chạy cũng đã lâu , nàng cảm thấy hơi đói bụng , ( phải thông cảm cho nàng vì nàng còn trong tuổi ăn tuổi lớn mà lỵ ) nàng vừa chạy vừa nhăn mặt , nàng đợi hồi lâu chẳng thấy Chương Lâm nói gì cứ cắm cuí chạy miết thì nàng phát bực , Thành Thư dùng cách không mật âm nói với Chương Lâm : “ Chương huynh , muội mỏi chân lắm rồi …”
Đàn bà con gái cũng lạ thật , đói bụng mà lại nói mỏi chân , Chư ơng Lâm khẽ cười mĩm , chàng biết tỏng cô nàng này , nhớ lại đĩa thịt mà nàng Thành Thư ăn hôm ngủ lại ở Hắc Câu Nhĩ là chàng biết cô nàng này rất khỏe ,
Thành Thư đỏ mặt tía tai , định gân cổ lên cãi , nhưng nàng chợt im lặng , dù gì mình cũng là con gái , chuyện ăn uống đâu có phàm phu tục tử được , tuy nhiên Chương Lâm trong một thoáng cũng làm nàng thấy nhẹ lòng,
Những việc xảy ra ban chiều vẫn còn in đậm trong đầu nàng , nàng cũng cảm thấy lờ mờ rằng việc lưu huyết Bất gia chỉ là khởi đầu của những việc chắc còn ghê gớm hơn , nhưng nàng cũng cảm thấy an tâm khi đang chạy bên cạnh nàng là chàng cao thủ Thiên Ma đẹp trai , phong trần , võ công cao diệu lại còn “đàng hoàng” nữa chứ ! ( chẳng thấy ông này chọc ghẹo gì sất , chỉ nắm tay thôi hà , nàng thầm nghĩ )
Những việc xảy ra ban chiều vẫn còn in đậm trong đầu nàng , nàng cũng cảm thấy lờ mờ rằng việc lưu huyết Bất gia chỉ là khởi đầu của những việc chắc còn ghê gớm hơn , nhưng nàng cũng cảm thấy an tâm khi đang chạy bên cạnh nàng là chàng cao thủ Thiên Ma đẹp trai , phong trần , võ công cao diệu lại còn “đàng hoàng” nữa chứ ! ( chẳng thấy ông này chọc ghẹo gì sất , chỉ nắm tay thôi hà , nàng thầm nghĩ )
Cả hai từ từ dừng lại vì trước mặt họ một đoàn người và gia súc đang dừng chân cắm trại trên một bải hoang mạc cây cỏ lúp xúp , chung quanh một đống củi to đang được hai phụ nữ khom người ra sức quạt cho bùng lên , vài đứa trẻ đang ngồi chung quanh có lẽ chúng đang chờ bửa tối.
_ Tôi sẽ giúp nhé ,.
Hai người đàn bà trố mắt nhìn chàng , họ đứng lên , nhìn Chư ơng Lâm có vẽ dò hỏi , lại chẳng có vẽ tin tưởng lắm .
Chương Lâm tiến đến gần đám lửa , chàng khoa tay lên , miệng thì lẩm nhẩm một tràng tiếng Khiết đan , luồng khí công vô hình tuôn chảy từ ống tay của Chương Lâm thổi ngọn lửa bừng lên trong tích tắc
Có phần hơi vượt quá sự mong đợi của hai người phụ nữ , đám trẻ con reo to lên , những tàn lửa bay mù mịt làm Thành Thư phải lấy tay che mặt , hai người phụ nữ vừa kinh ngạc vừa mừng rở , và cả hai quỳ sụp xuống miệng thì không ngớt chúc tụng ( xin tạm dịch tiếng khiết đan )
_ “A la vĩ đại , con của người đây rồi , sứ giả của Chúa đây rồi !”
Chương Lâm khoát tay , tỏ vẽ không quan tâm , chàng tuôn ra một tràng Khiết đan cho rằng sứ giả của Ala cũng cần phải ăn mới có thể làm phép cứu nhân độ thế được .
Hai người đàn bà lật đật chạy vào trong . đám trẻ con thì đã im bặt và nhìn chòng chọc vào Chư ơng Lâm và Thành Thư , chúng quên cả đói bụng , một lát sau , hai người phụ nữ cầm ra một cái đùi dê muối , họ xiên nó trên một que nhọn rồi đem nương trên đống lửa khi nảy .độ một khắc sau , rất nhanh nhẹn , người đàn bà dâng hai tay cái đùi dê to tướng lên trước mặt chàng .
Mãi về sau này câu chuyện hôm đó vẩn được truyền tụng trong các bộ tộc du mục trong sa mạc , về nhị vị “sứ giả của Chúa” làm phép cứu trợ một đoàn người đói khát gần chết trong sa mạc …
Thế thì hai người tuổi trẻ của chúng ta đang đi đâu , về đâu ? họ đang về Thiên Sơn , về lại Thiên Ma Lảnh , đại bản doanh của Thiên Ma Thần Giáo , nơi có Bất Yến cô nương cũng đang ngóng trông chàng cao thủ Thiên Ma vệ sỹ hộ giáo Khúc Chương Lâm , và bất ngờ dành cho Bất Yến cô nương là cô em họ Bất Chấn Thành Thư ( vì nội tổ của Thành Thư là Bất chấn Hạp , là lảo thúc phụ của Bất Yến ) một cuộc đụng độ sẽ xảy ra chăng ? hồi sau sẽ rõ .
Hoang Đàng Tiên Sinh ( còn tiếp )
0 nhận xét:
Post a Comment