Apr 14, 2013

CÂU CHUYỆN CÀ PHÊ DÀI TẬP ...




CÂU CHUYỆN CÀ PHÊ DÀI TẬP ...

Thế nào là cà phê sạch ?

Kỳ 8

Thế là anh quay lại nở một nụ cười cầu tài và đề nghị với cô nàng thủ kho xinh đẹp :
_ Thôi bây giờ anh nhờ em gia công sàng sảy luôn cho anh , anh trả cho kho ( chàng không dám nói là trả công cho nàng ) cũng bằng giá anh làm bên ngoài ...
Nàng mở to đôi mắt dài ướt nhìn chàng và sau một giây nàng phán rằng :
_ Cái đó em phải hỏi sếp .
Trời ạ , sếp của nàng mà can dự vô chuyện này thì anh có mà lỗ to , anh lật đật xua tay :
_Thôi thôi , đụng tới sếp em thì anh thua à, em không nhận thì anh chịu khó ôm dzìa dzậy ...
Nàng cười có vẽ hiểu chuyện , phán tiếp :
_ Đễ từ từ em tính , dzậy hén ?
Chữ hén của nàng sao mà nghe dễ thương đến bải hoải tay chân chứ chẳng chơi !
Chàng ra về ôm theo một cục mừng , nó to lên từ từ tỷ lệ nghịch mí chiều dài con đường về nhà , chàng lâng lâng tự nhủ :
_ Phen này ta độc quyền luôn , nhà ngươi có mà chít nhé !
Nhưng sự đời quả là không đơn giản , tên kình địch của chàng chẳng hiểu làm thế nào mà hắn bắt tay bắt chân được với " đám lâu la " của nàng , thế là tiếng xì xào mỗi lúc mỗi to , ( à , ăn không được thì muốn phá đấy phỏng ? chàng nghiến răng nghĩ như thế )
Mấy hôm sau , anh chạm trán với hắn bên ngoài cửa kho , thường thì anh giả lơ không quen biết , nhưng hôm nay thì hắn chủ động mời thuốc anh , anh từ chối vì anh quen hút con mèo không đầu lọc , bây giờ cái thứ hảo hảo đó không còn anh hút Ara của người bạn đông dương là Cao miên , anh đâu có chơi Vàm cỏ hợp tác xã vớ vẫn ( ! ) thấy anh làm bộ lên chưn hắn cũng không nói gì , hắn chỉ cười rồi làm bộ gải gải đầu thấy ghét , hắn nói hơi lơ lớ một tí :
_ Tui muốn bàn với anh , mình cứ "cạng chang" hoài thì mình "chêết" , bi giờ mình thống nhứt mua "nó" một giá thôi hả , tui mua ít ít đủ xài anh mua "nhiêều nhiêều" thì mua ...
Hắn nói một thôi một hồi , anh ngẩm nghĩ hắn nói cũng phải , giá cả từ rẻ như bèo mới có hai tháng đã tăng gấp mấy chục lần , hiện giờ mới chỉ có anh và hắn , ngộ nhở thêm vài tên nữa thì mệt mỏi thêm , nghĩ đoạn anh ok , anh bắt tay hắn một cái , hắn " hảo lớ " lia lịa rồi ra về với tâm trạng lâng lâng còn anh cũng đi dzìa dzới tâm trạng bần thần hix !

Cú phát kiến của anh đem đến một số tiền khá là khủng vào cái lúc ấy , nó có thể mua được một căn nhà , thiệt ra nhà lúc ấy cũng rẻ vì thiên hạ tìm đường cứu ...đủ thứ nên anh quyết định sửa chữa căn nhà của gia đình anh , ( nhiều nhà đất tùm lum đủ nơi của ba má anh được nhiều người "quan tâm chiếu cố" , cứ hai ba ngày thì nhà anh hân hạnh được ai đó ghé thăm , người "mượn" nhà anh làm trạm y tế , kẻ "xin" làm HTX , má anh "anh dũng chiến đấu" kiên quyết nói không , vì đó là nơi chốn dung thân cuối cùng , bởi vậy cho nên nhà anh hông có ...gạo !) anh sửa nhà , mua sắm trang bị gia dụng , mua một cái TV màu hiệu Thompson made in Phờ phăng Xe , mua lại cái xe hot lúc bấy giờ là một chiếc Honda dame ( lúc ấy có câu : ngàn lời nói không bằng một làn khói Honda mà lỵ ! ) nhà anh trở thành trung tâm nghe nhìn , mặc dù coi đài TP thì chỉ màu nâu nâu xanh xanh , coi đài của anh bạn "hòn đá tảng " thì hình xanh đỏ đủ thứ nhưng "dạt dào cát bụi" , có lẻ cũng nhờ thế cho nên bà con rất ư là thông cảm cho công việc của gia đình anh) nãy giờ hơi bị lạc đề , quay lại với " rác " cà phê , dù thế nào thì cũng đến lúc chia tay nàng thủ kho xinh tươi , " rác " càng ngày càng hiếm , gía càng ngày càng tăng , Nhị ca nhà anh phải "hành quân " tận Biên Hòa , cú đột kích đầu tiên nghẹt thở như phim hành động ...


ngày ...mai mai tiếp

Arabimap

0 nhận xét:

Post a Comment