Sông đời có lẽ..
Chiều ba mươi bỗng thèm ra phố
Nhìn sông người hối hả về mau
Chiều liêu xiêu váng vất còn đau
Em giữa phố khóc cười nghiêng ngửa
Chiều ba mươi sông đời có lẽ…
Chảy nỗi niềm, chảy ngược vào trong
Chiều ba mươi xuân tận, ngày cùng?
Mai là tết, vàng son còn mất?
Mai là xuân, đầy lộc lên chùa
Hôn mồng một, em cười rung lá
Hôn mồng hai, khách lạ đầy sân
Còn mồng ba, một nắm tay gần
Một khe khẽ, chút xuân thầm, em khóc…
Chiều ba mươi thôi còn chút lửa
Em cho người hồng nụ xuân đời
Đời tinh khôi, như em tinh khôi
Như chiều nay, mây sẽ về giữa phố …
VMH
Xuân Tân Mão 2011
0 nhận xét:
Post a Comment