Qủy Cốc HỒI 75b “Yêu mê huyền công” - Diệt Ma Phù Chính
Núi Nga My mấy bửa nay chộn rộn dập dìu liễu yếu quần thoa à không phải nói là dập dìu lướt thướt Đạo cô chứ ,chả là Minh Chủ liên minh Phù Ma Diệt chính à quên không phải “Diệt Ma phù Chính” chứ lỵ , Bành chưởng môn Côn Luân sẽ dẩn một số môn đệ đến mật nghị cùng Lã thị sư thái , Chưởng giáo Nga My Phái , cùng dự hội nghị này còn có ba phái đoàn của Thiếu Lâm do y bát chưởng môn nhân Bồ Đoàn đại sư cùng Thiết Thủ Vô Lượng Đạo sư chưởng môn Không Động , Ngũ Chỉ Tiêu Dao Đặng Chính Danh chưởng môn Võ Đang tham dự .
Đây là hội nghị của 5 môn phái lớn mũi nhọn của giang hồ võ lâm trung nguyên , đại diện cho chính phái bạch đạo , sở dĩ Bành chưởng môn muốn hội nghị tổ chức tại Nga My là để cho Lã Thị sư thái nở mũi chút xíu , nó cũng thể hiện là ông không tham quyền cố vị dành hết phần vinh quang về mình , về Côn Luân , lần đầu tiên Nga My có một cái hội nghị trong suốt quá trình lịch sử của mình thành ra giáo chúng lẩn ni sư trưởng vô cùng bối rối lẫn phấn khích , nhà chay của Nga My đỏ đèn ngày đêm , tiếng khua lóc cóc bằm rau bằm đậu , tiếng xay bột làm bánh trái hòa trong tiếng lẹt xẹt của y trang các đạo cô chạy qua chạy lại nghe vui tai , các đạo cô tuy mệt nhưng cũng thầm cảm ơn Lã sư phụ chấp nhận đăng cai hội nghị làm các cô có dịp lăng xăng vui vẻ thế , chả bù hàng ngày các cô gỏ mỏ tụng niệm ê a ề à kinh kệ lắm khi chẳng hiểu mô tê gì cả .
Xuyến Chi đạo nữ cũng trong tâm trạng ấy , nàng thấy lòng nàng lâng lâng một niềm vui nhẹ , nàng cũng chẳng hiểu nó là niềm vui gì , nhưng từ khi nàng có nhận thức và hiểu biết thì nàng đã thấy toàn là núi non chùa chiền trên Nga My đỉnh , từ nhỏ nàng đã được gia đình cho vào Nga My làm đạo cô , nàng sống ở đây cũng đã tròn 18 năm rồi , trong một tập thể chỉ toàn là đàn bà con gái... ấy chết không phải, thật là vô đạo quá ! làm gì có đàn bà ở đây chứ , chỉ toàn là trinh nữ ngây thơ đồng trinh thôi chứ phỏng ! ngày ngày nàng gánh nước tưới rau tụng niệm học võ, chả thấy một nam nhân nào ngoại trừ lão già Bân đánh xe thồ chở đồ ăn mắm muối cho chùa, quên ! lại bậy nữa làm gì có mắm cơ chứ , thi thoảng được theo cùng các sư tỷ sư muội xuống núi vào trấn đổi chác thuốc bắc thuốc nam lấy vãi vóc chỉ khâu , nàng cũng nhìn thấy các nông phu râu rìa khi thì say bí tỷ , lúc thì kéo xe , chăn ngựa , dê bò , nói chung là nam nhân trong mắt của đạo nữ Xuyến Chi chỉ gói gọn trong mấy cái khuôn hình đơn giản và nhạt nhòa ấy , nhưng hôm nay nàng đã thấy một hình ảnh khác , một hình ảnh làm cho đạo nữ Nga My 18 xuân xanh bồi hồi quá đổi , lần đầu nàng thấy một gả thư sinh , hay gì gì đấy vì hắn mặc quần áo vá mất mấy miếng , tuy sạch sẻ nhưng nhìn cũng không giống người khác , hắn đi chung với đoàn của Côn Luân , đoàn Côn Luân cũng khá đông với Bành sư phụ cùng Bành Cổn Nhất Hiệp , Lâm Mã Chấn Nhị Hiệp và chừng năm sáu môn chúng ,tuy đi chung đấy nhưng có vẻ hắn không hòa hợp lắm , nàng thường nhìn thấy hắn đăm chiêu ngó mông lung , nhìn trời nhìn đất , có lúc bắt gặp nàng hắn đã khẻ mĩm cười chào đạo cô là nàng đây , ấy chết , nàng là tu hành mà , đâu có được cười nói với nam nhân , dị chết ! à mà không , kỳ chết chứ , đâu được phép , ây da , sư tỷ nàng là Thảo Chi mà biết thì nàng có mà chết , lại còn mét sư phụ ấy chứ , nghĩ đến đấy Xuyến Chi đạo cô cười lỏn lẻn , má hồng lên…
Đào Tam Vũ thơ thẩn lần ra sau hậu viên của ngôi nhà đang dùng làm nơi hội họp , các môn phái đang ngả giá sắp đặt công việc của cuộc thảo phạt Thiên Ma vào mùa thu này ,chàng không quan tâm lắm, Sầm lão bà phái chàng đến đây như một người tham gia hổ trợ cá nhân Bành chưởng môn , việc này chắc cũng có thâm ý gì đấy , nhưng chàng không quan tâm,việc chàng quan tâm là làm sao cha chàng là Nam Chính Đao Đào Tam Mãn lại có thể trúng gió một cách khơi khơi trong khi ông võ công đầy mình ? làm sao mà cả nhà của chàng lại ngũ mê mệt không dậy nổi để bọn ác ma hãm hại ? những thắc mắc và đau đớn tràn dâng lên đầu chàng , và chàng chợt nhớ lời của Sầm Bang Chủ :
- “ Mi hãy nhớ từ nay mi là người Cái bang ta, nhắc nhớ đến quá khứ thì sẽ không tìm ra trong hiện tại và nguy hiểm cho tương lai ! ”
Đào Tam Vũ đã trằn trọc thâu đêm đễ ngẩm nghĩ về lời nói của Sầm Bang Chủ , hẳn lão bà đã thông cảm cho hắn , muốn giúp hắn tìm ra ngọn nguồn và cũng đễ bà ấy xác minh một điều gì , không nhắc nhớ đến quá khứ thì hẳn hắn không còn là người Nam Bắc Đao gia trang , chợt nhớ trong lúc vui vẻ , Bành Minh Chủ đã có lần hỏi hắn về nguồn gốc xuất xứ của bản thân hắn , hắn đã nói trong ngập ngừng :
- “ Tiểu điệt từ khi sinh ra đã thấy mình là ăn mày…”
Bành lão đã cười vui vẻ vì cách nói tự trào của tên ăn mày khá đẹp trai mà Sầm Sỹ Ngọc biệt phái đến đây gọi là giúp ông trong việc thu thập thông tin và phát thông tin thông qua Cái Bang ...thực chất ông hiểu việc đấy chỉ là nguyên cớ , cái chính là bà ấy biết ông không còn có thể tin vào ai , kể cả Bành Cổn cháu ông , có “ tiểu cái” kề bên cũng là một cách cảnh giới cho những âm mưu thầm kín gì đấy khó phát tác , mà ông thường nghĩ như thế , cũng đúng khi ông thấy Bành Cổn và cả bọn Côn Luân Thất Hiệp , Cửu Kiếm có phần e ngại khi thấy đặc phái viên của Cái Bang kè kè bên ông , còn tiểu cái này thì hắn chẳng hề nhòm ngó chi chuyện của ông hay của Côn Luân ,thi thoảng ông nhờ hắn chuyển tin qua bang chúng Cái Bang, bang chúng Cái bang hiện diện khắp nơi , tin tức được ám thị hay không đều được chuyển nhanh như chớp , một bang hội đông đúc và rộng lớn mà lại vô cùng chặt chẻ , có lẻ trên giang hồ không có môn phái bang hội nào mà bang chúng lại chấp hành kỷ luật môn quy và tuyệt đối trung thành như bang chúng Cái bang , có lẻ vì môn đồ Cái bang chỉ còn môn hộ là nhà , đồng môn là người thân đúng nghĩa nhất, chứ còn ai nữa đâu…
Đào Tam Vũ cắp cái gậy đã cẩu bổng vật bất ly thân của dân cái bang ra sau lưng , chàng tò mò đứng nhìn mấy đạo cô đang xào xào đảo đảo mấy món chay chuẩn bị chiêu đãi quần hùng,chàng thấy cái cô đạo sỹ nhỏ xíu mặt đang đỏ như gấc lấm lét nhìn chàng rồi mím môi cúi xuống cái chảo to đùng , Đào Tam Vũ nhìn bao quát hậu viên của Nga My , những khóm trúc lòa xòa được chăm sóc tỷ mỷ bên cạnh những luống hoa ngay ngắn , những con đường nhỏ trải sỏi thật sạch và đẹp , trời đang vào xuân, khung cảnh thật là thơ mộng và tỉnh mịch , các đạo cô của Nga My thấy chàng đứng trông trời trông đất thì cũng khe khẻ cười , khe khẽ nói , nhẹ nhàng chỉ chỉ chỏ chỏ , ngay lúc này Xuyến Chi gánh hai thùng đầy thức ăn đi từ nhà táo lên trai đường , trời cũng đã trưa , nàng đi ngang qua chổ Đào Tam Vũ thì vấp ngay một hòn đá , ôi trời , kỳ quá , tự nhiên ngày thường chẳng có , hôm nay lại xuất hiện viên đá kỳ cục này , nàng luống cuống ,nàng cố dùng tuyệt kỷ Nga My để kềm lại hai cái thùng nghi ngút khói , nước sóng sánh cơ hồ sắp trào ra …
Nhanh như chớp , tiểu cái bang ra tay cứu mỹ nhân , thiệt là đúng bài , Đào Tam Vũ xẹt ngay đến , chàng dùng tay trái đở ngay cái đòn gánh , tay kia chàng xô nhẹ Xuyến Chi ra , Đào Tam Vũ vận nội công kềm hai cái thùng , nước lăn tăn nhưng không chãy ra ngoài , hú vía chứ nếu không hội nghị thượng đỉnh có cơ mất một món ngon , uổng công các nàng xắt xắt , nấu nướng , Xuyến Chi vừa rối rít cảm ơn vừa giành ngay cái đòn gánh có hai cái thùng trọng trách của nàng , Đào Tam Vũ cười tươi còn hơn lúc đeo túi ý, chàng lật đật nói :
- Không sao , để tại hạ giúp cô nương một tay .
- Ấy chết , thật là làm phiền đại hiệp…
Xuyến Chi vừa luống cuống xin lổi vừa muốn giằng lấy chiếc quang gánh trên tay ĐàoTam Vũ , chàng nhẹ nhàng đặt nó xuống , trong một tích tắc bốn mắt của hai người chạm vào nhau , một luồng chân khí mơ hồ kỳ cục cùng chạy qua hai mạch Nhâm Đốc của hai người , như điện xẹt , cà Xuyến Chi đạo cô và tiểu cái bang Đào Tam Vũ hơi choáng váng tý , cả hai lặng mất hai giây mới gượng lại được , hây da ! phen này cả hai đã trúng yêu mê huyền công rồi chắc !
Trong lúc Đào tiểu cái còn ngơ ngẩn nhìn theo cái eo thon tý xíu trong chiếc áo đạo cô dường như hơi cũ và đã chật, thì chàng nhác thấy bóng người xuất hiện ngay cuối lối đi của nàng , ai vậy ? hóa ra là Lâm Mã Chấn và Bành Cổn , có nhẻ hội nghị tạm dừng nên hai đại hiệp Côn Luân bước ra hóng gió chắc,Đào Tam Vũ thấy Bành Cổn và Lâm Mã Chấn cũng cúi chào cô nương , thậm chí Bành tướng quân còn cười và nói cái chi đó , đã vậy hắn còn nhìn theo nàng cho đến khi nàng vào hẳn trai đường nữa chứ , bổng dưng Đào tiểu cái thấy phát ghét cái bản mặt câng câng của tổng tư lịnh liên minh quá , chàng văng tục -” mẹ kiếp ,già đầu không lấy được em nào mà còn dê xồm, !” lúc này chàng đã thấm đẩm ngôn ngữ của Cái bang chúng, ngay lúc ấy thì Bành Cổn cũng đã nhìn thấy Đào Tam Vũ nơi cuối tầm mắt , Bành tư lịnh chỉ khẻ nhíu mày , không biết hắn có trông thấy cảnh tượng gặp gở của hai người vừa rồi ? chắc không vì hắn đã nói gì đấy với Lâm Mã Chấn và cả hai giả tảng như chưa từng thấy chàng , vội quay vào làm như đang gấp gáp lắm vậy…
Ngay lúc Đào Tam Vũ định quay đi để trở về nơi căn phòng của chàng , được Nga My sắp xếp ngay cạnh Bành minh chủ , Đào Tam vũ nghe có tiếng gọi í ới , dường như đang kêu ngay tên của chàng , Tam Vũ quay đầu nhìn lại , chàng thấy một đạo cô có vẻ luống tuổi ,đang hấp tấp chạy ngay đến chổ chàng , theo sau là một tiểu cái bang cũng vội vã không kém , vừa trông thấy Đào tiểu cái , hắn đã lắp bắp :
- Học trò ...mi có tin khẩn đấy…
còn tiếp…