Sep 19, 2011

QUỈ CỐC 8 TỲ BÀ AM Sinh Tữ Cầm Ma

CHƯƠNG 2

QUỈ CỐC 8   TỲ BÀ AM     Sinh Tữ Cầm Ma  ( tg : Hoang Đàng Tiên Sinh )


Bây giờ chúng ta nói về Khúc Chương Lâm , kể từ khi được võ lâm trung nguyên phong cho biệt danh là một trong Tử Y Song Ma , dĩ nhiên là chàng không hề biết mình có biệt danh ghê gớm như thế , nên khi theo bọn Hồ Đoản , Đại Câu Phàm và Cổ Chung Song đến Nguyệt Phong Quán , chàng dùng cách không  nhĩ , nghe được bọn Hồ Đoản chuẩn bị đi Bích Đầm để gặp Thủy Cung Chủ Càn Khôn Thượng Đạo Mậc Ưng Công , Khúc Chương Lâm thấy rằng không tiện theo bọn chúng đến Thủy Cung vì sẽ bại lộ , Khúc Chương Lâm quyết định đi đến một nơi ….

Nơi chàng đến làm một vùng ao hồ song nước của miền nam trung nguyên , lúc này đang lúc mùa hạ của phương nam , rừng cây xanh lá , vạn vật xanh tươi , tiếng ve mùa hè râm ran trông thật thanh bình.

Khúc Chương Lâm dùng khinh công đi nhanh nên ba ngày đã đến  Bích Ngọc hồ , chảng dừng chân bên một quán rượu ven đường ăn uống lót dạ và cũng là đễ suy nghĩ xem phải tiếp cận Tỳ Bà Am Chủ  Sinh Tử Cầm Ma  Mộc Sương Sương như thế nào …
Tỳ Bà Am Chủ Sinh Tử Cầm Ma Mộc Sương Sương  là một người cổ quái , nhiều năm trước đây khi Thiên Ma Giáo  Huyết chiến với ngũ đại môn phái của lien minh thượng đạo diệt ma , đệ tứ  trấn môn hộ giáo đại sư Bất Chấn Nạp đã  bị Tâm không Đại sư  dùng tuyệt thủ Thiếu Lâm đánh bại , ôm hận bỏ chạy  , khi đến Bích Ngọc Hồ  đã tình cờ được một đồ đệ của  Qủy Ãnh ( không ai biết bà ta tên gì , chỉ biết bà ta có võ công siêu tuyệt , thân thủ phi phàm có thể Thủy Thượng phi  chạy trên mặt nước , ngay cã Tâm Không Đại Sư cũng phải kiêng dè … ) là Mộc Sương Sương cứu chửa ,
Tuy nhiên cuộc tình này có quá nhiều sóng gió khi Qủi Ãnh  không đồng ý cho nàng gá nghĩa trăm năm với cao thủ của Thiên Ma Giáo , lý do tại sao thì không ai biết được , đồng thời lúc ấy lại xuất hiện một người thứ ba , một mỹ nhân tuyệt đẹp mê hồn , nàng hát rất hay lại yểu điệu siêu quần nàng ấy chính là một trong thập tứ  đại hành cung Quan Ngọc ( cái này đã nói trong tập đầu ) , môn nhân của Hành Cung do Nguyệt Tiêu Dao Qúi Phi lập ra , giửa hai người , một thì quắc thước vững chải  là Mộc Sương Sương  và bên kia là người đẹp sắc nước hương trời được nhiều đại hiệp cao thủ giang hồ  thầm yêu trộm nhớ , chàng cao thủ Bất Chấn Nạp với nét dung mạo phảng phất của miền quan ải A Phú Hản ( dĩ nhiên là chàng đẹp trai hơn các anh chàng trung nguyên đầu búi tó lại có cái nét bí ẩn trầm hùng khiến cho nhiều giai nhân của chốn võ lâm phải nhung nhớ  tương tư …)
  Một cuộc lương duyên trong mơ  anh hùng ngộ mỹ nhân là thế , thế là chàng Thiên Ma của chúng ta quên bén  cô nàng cưu mang cứu chửa mình là Mộc Sương Sương  , cãi lời chưởng môn  khăn gói theo mỹ nhân đi xây hạnh phúc nơi nào không ai biết  , mặc cho Ma Giáo  nghiêng ngữa.
Mộc Sương Sương ôm mối hận tình mang xuống tuyền đài à mà quên không phải , nàng mang mối tình của mình xuống Bích Ngọc Hồ cất một cái am tu tại gia , thường khi canh khuya nàng gảy tỳ hà  tiếng đàn nghe oán hận khôn xiết …
Từ dạo ấy  , trong lòng nàng nắng không còn bừng bừng lửa yêu đương mà thay vào đấy là lửa hận thù ngùn ngụt  chói qua  trái tim bé bỏng ( ! ) của nàng , nàng đâm ra hận tất cã bọn đàn ông ( nhất là đàn ông đẹp trai ! ) do đó khi gặp nam nhi là nàng rat tay tàn độc đến nổi giang hồ phải trả (đặt?)  lại  tên cho em là Sinh Tử Cầm Ma là vậy .  

Sau khi ngẫm nghĩ  hồi lâu , Khúc Chương Lâm  quyết định cần phải đột ngột đến thăm Mộc Sương Sương bà bà  ( lúc này thì ta phải kêu bà bà thôi , vì dù sao cũng đã rất nhiều năm trôi qua rồi )  vì chàng biết lảo bả này không dễ dàng gì đễ gặp theo cách thong thường , chàng quyết định ngay tối nay sẽ đến Tỳ Bà Am  tại Bích Ngọc Hồ …
Trời đã khuya lắm rồi , trong am vẩn còn chút ánh sáng leo lét của ngọn bạch lạp , phảng phất trong không gian mờ đục  của làn sương vừa từ mặt hồ trổi dậy là những âm thanh ma quái nảo nề trong khúc tỳ bà dạ ẩm ,của một con người kinh dị , Khúc Chương Lâm nhẹ nhàng đáp xuống một vạt cỏ , nhẹ nhàng còn hơn một  chiếc lá của mùa thu lìa cành … nhưng bổng tiếng đàn ngưng bặt trong một  giây  , rồi tiếng đàn giận dữ lại cất lên nghe căm hờn chói tai …
Biết hành tung của mình đã bại lộ , Khúc Chương Lâm  lật đật cung tay la lớn :
_Xin đắc tội  với lảo sư thái !
Thật không còn tin vào mắt mình , tiếng đàn bổng bùng lên trong một phần mười giây , và một cái bóng đã lay động trước mắt Khúc Chương Lâm khi chàng  vẩn còn chưa hoàn hồn , than thủ tuyệt thế !
Cái bóng mặc một cái áo  theo kiểu đạo sỹ , mái tóc lại đễ dài phất phơ trong gió khuya trông thật kinh hãi , cái bóng cất giọng ( quái cái giọng lại nghe ngọt lịm mê hồn cơ chứ  khiến chàng hoang mang tột độ   ) :
_  Ngươi muốn gì chứ ! ( chữ “chứ “ nghe ngọt ngọt không giống ba chữ đầu ! )
Khúc Chương Lâm cung tay lấy bình tỉnh và đáp :
_ Đệ tử Khúc Chương Lâm  xin mạo muội yết kiến  lảo sư thái Am Chủ Tỳ Bà Am !
Cái bóng bổng bật cười ha hả làm lay động đêm tối , tiếng tỳ bà cũng im bặt , cái bóng thôi cười và cất giọng :
_ Ngươi kêu ta là gì ?
Khúc Chương Lâm hơi chột dạ , chàng nghe nói bà này tính tình cổ quái , chắc không muốn bị chê là già nên hỏi vặn chàng hay chăng ?
Định thần chàng nhìn kỷ thì hóa ra đây là một cô nương ! dáng rất chuẩn thướt tha trong chiếc áo tu nhưng vẩn cho thấy vẽ yêu kiều của nàng , mái tóc xỏa có vẽ ma quái  phát phơ khiến cho gương mặt nàng chợt thoáng hiện chợt ẩn mất làm cho tăng them vẽ kỳ bí .  Khúc Chương Lâm  nói thầm trong bụng : “ à thì ra là một em , làm mình hết hồn , nhưng thân thủ cô nương này còn nhỏ mà ghê thế thì lảo sư bà chắc còn kinh thiên động địa hơn nhiều …”
Nghĩ đoạn chàng vái một cái rồi nói :
_ Tại hạ xin đắc tội , nhưng cô nương là ai ?
Cái bóng bật cười  :
_ Bổn cô nương nói cho nhà ngươi biết nhé , ta là Bất Chấn Thành Thư con của mẹ ta …
Trời đất  ! cô nương mang họ của Thiên Ma Gíao  , lại một bất ngờ lớn  ! Khúc Chương Lâm  ngẩn người ra ngạc nhiên tột độ  chàng thầm kêu : “ lảo sư  có con thật sao ! “ ủa , mà lúc đó là lâu lắm rồi nhưng sao cô nương này còn nhỏ xíu mà …mà  lại đẹp nửa , bổng dưng chàng ấp úng , chàng bèn lấy hết sức lễ độ hỏi cô nương bé tí này :
_ Xin cô nương thứ lỗi , tại hạ xin mạn phép  được diện kiến Tỳ Bà am chũ  Mộc sư thái có được không ạ ?
Cô nương cười khanh khách rồi trả lời :
_ Ngươi muốn gặp nội tổ ta à ?
À ! Khúc Chương Lâm ngộ ra , thì ra nàng là cháu  nội cũa lảo bà Mộc Sương Sương , ùa , chàng lại ủa nửa , vậy thì con gái hay con trai của lảo bà này là ai , lại mang họ cũa sư tổ Thiên Ma , tuy thắc mắc nhưng không tiện hỏi nửa , chàng bèn nói tiếp :
_  Tại hạ đường xa tới đây có việc hệ trọng muốn bẩm báo lên Lảo sư thái , xin cô nương chuyển lời dùm .
_ Vậy thì ngươi tên gì ?  giọng nàng lảnh lót .
Khúc Chương Lâm chưa kịp trả lời thì có một giọng nói khàn đục từ trong am vọng ra :
_  Bất nhi , cho người ta vào .
Nàng   liếc Chương Lâm một cái thật nhanh rồi khoát tay ,
_ Mời huynh .
Chương Lâm nghe chữ huynh mà thấy sao ngọt quá ! chàng khẽ cúi đầu đáp lại , rồi rảo bước vào trong am …

0 nhận xét:

Post a Comment