QUỶ CỐC Hồi 21 Thiên Chỉ Thần Thông
Ông lão mặt nhi đồng ngưng nói , ông nhìn Chương Lâm một chút đễ thăm dò phản ứng của chàng , Chư ơng Lâm không nói gì , chàng nhớ lại hôm mới về , khoảng hai canh giờ sau là chàng đã được giáo chù triệu tập , chàng đã báo cáo về những diển tiến sự việc Bất hộ giáo bị giết sau khi trúng độc , chàng cũng không quên tâu trình về những di ngôn của Bất Chấn Hạp , những từ ngữ rời rạc được ông viết trên nền cát…. Lúc đó Giáo chủ đã trầm ngâm hồi lâu mà không nói gì ….
Bây giờ việc được công nhân là truyền nhân kế vị ngôi giáo chủ và học cách sử dụng báu vật trấn môn lá ngoài sức tưởng tượng của chàng , trong một phần trăm giây chàng nhớ tới nhị vị cô nương , nhị vị này mà biết tin này thì họ sẽ nghĩ sao nhỉ ?
Ngĩ đến đây chàng nhếch mép hơi mĩm cười . Đồng nhi lão nhân ( ta tạm kêu như thế ) thấy chàng lộ vẽ hân hoan và mĩm cười thì tưởng chàng đang khoái chí vì được học môn võ công này nên ông càng phấn khích và tuôn ra một tràng A phú Hản đại khái là kẽ nào diễm phúc học được môn này sẽ là đệ nhất cao thủ võ lâm , danh trấn giang hồ , niềm vinh dự và là sự tự trọng của Ma giáo , vv..vv
.
Không biết đại anh hùng Chư ơng Lâm nhà ta có hiểu được hết dòng sinh ngữ A phú Hản đang tuôn trào kia không ( vì chàng chắc chỉ mới có bằng B A phú Hản ) chỉ thấy chàng mơ hồ nhìn xa xăm rồi lại liếc khẻ các chư vị “đại ác ma” ( theo cách gọi cũa giang hồ trung nguyên )
đang tòn teng lơ lững nhẩn nại nghe bài tụng của đồng nhi lão nhân , coi bộ nói một hồi mỏi miệng nên đòng nhi lão nhân tự giác xì tốp , bất giác nhiều tiếng thở phào phát ra một lượt làm chấn động gian mật thất đang im ắng tự nảy giờ.
Đồng nhi lão nhân hình như hơi đỏ mặt một tí , ông tằng hắng dợm nói tiếp vài câu thì một bà lão đang tòn teng trên một phiến đá ánh sắc hồng nhạt ngay bên cạnh Giaó chủ , hóa ra đó là nhị tòa Từ Thiết Lang , bà hắp háy đôi mắt nhìn Chương Lâm rồi nói lẹ chắc để lão nhi không kịp phát biểu tiếp
( chắc ai cũng nghĩ nghe ông này nói them một tí nữa thì cả thượng hội đồng chấn nội thương hết thì còn gì là Thiên ma )
_ “ Ta mừng vì thấy con đã khôn lớn , trở thành một Thiên Ma anh hùng , Thiên chỉ Thần thông là vũ khí , là võ công phi phàm nhưng không dễ làm chủ nó , nếu con là người được chọn thì vũ khí trấn môn đó sẽ phát huy tối đa công lực siêu phàm của nó …. ( bà ngưng lại một tí ) còn không thì đến đây thì bà ngưng hẳn , không nói nữa .
Một tiếng nói khác , nghe hình như không thoãi mái lắm , nghe hình như có chút gì không ưa , không tán đồng những sự việc đã diển ra nãy giờ .
Đó là một lão nhân thấp bé mặc một chiếc áo dài thụng hình như quá khổ đối ông , chiếc áo màu tím có thêu một con chim phượng hoàng bay trên một đỉnh núi … ông lên tiếng :
_ “ Thiên chỉ thần thông báu vật trấn môn của chúng ta phải được truyền lại cho một cao đồ Thiên Ma , phải là người có năm tháng tu luyện hơn người thấm nhuần Thiên Ma Đạo , nắm chắc võ học bãn giáo , còn tiểu anh hùng này mới có 21, 22 tuổi , trẻ người non dạ …
Cã mật thất vẩn không có tiếng động , tiếng trả lời hay tiếng phản đối gì , có lẽ mọi người đã đoán biết trước vụ việc sẽ xảy ra , hôm nay …
Đại giáo chủ Bất Y Lạp Na khoát tay , ông hơi lớn tiếng một chút :
_ “ Địa giám Thần Thư Các Man Hoạt , ta đã thống nhất rồi , mi tất phải có ý kiến gì them . Bất Chấn Hạp đã đễ mất ống quyển của hắn , các thế lực phãn giáo đã chiếm đoạt được khẩu quyết sơ kỳ của Thiên Chỉ Thần Thông , mặc dù điều này chưa dẩn tới việc lộ ám tự khẩu quyết hoàn toàn , nhưng đó cũng là việc hệ trọng ,
và Chương Lâm là người hiện nay có khả năng nhất đễ đoạt lại nó hoặc là tiêu hủy nếu cần thiết và Mật chỉ cũa Thiên chỉ Thần Thông sẽ được giao cho con nắm giử , vì con là truyền nhân của ta ( vừa nói ông vừa quay sang Chương Lâm…)
Đến đây ông ngưng lại , có những tiếng tán đồng, Địa Giám Thần Thư Các Man Hoạt lộ vẽ không phục lắm , nhưng ông không nói gì them ,
Bây giờ thì Chư ơng Lâm đã hiểu , khẩu quyết mà Bất Chấn Hạp viết trên cát chính là khẩu quyết cơ bản của ám tự điều khiển Thiên Chỉ Thần Thông , nhưng tại sao nó lại được giao cho Bất lão , một người bỏ giáo ra đi theo tiếng gọi con tim hàng bao năm trời , chắc phải có ẩn khuất gì đây , bây giờ ông đã hi sinh , thong tin đã lọt vào tay địch , nhưng khổ nỗi Chương Lâm và Thiên Ma hiện giờ vẩn chưa xác định được thế lực thù địch đó là ai .
Theo những chuyên gia của Thiên Ma thì có vẽ võ công của thủ ác giết Bất Chấn Hạp là của thiên Cung, nhưng còn dng Hoại cương toan đễ tự sát không đễ lại vết tích thì có vẽ không phải của Thiên Cung ,
Chương Lâm nhớ lại vết sẹo hình chữ nhật dưới cổ tay của tên hắc y nhân mà chàng và Thành Thư đánh chết .cũng không phải thói quen của Thiên Cung…
Đại giáo chủ Bất Y Lạp Na lại nói tiếp :
_ “ Ngay chiều nay , Chương nhi ( ông lại gọi chàng là Chư ơng nhi , làm như chàng là con trai của ông không bằng ! ) và lão đồng nhi phải gấp rút việc truyền dạy cho Chư ơng Lâm bộ võ công Thiên Chỉ Thần Thông ….
Vùa nói ông vừa đưa mắt hướng về đồng nhi lão nhân , lão nhi nở một nụ cười toe toét , Địa Giám Thần Thư Các Man Hoạt lại hừ một tiếng rồi ông xoay cã cái than hình bé nhỏ đang lơ lửng trên phiến đá sang hướng khác , Nhị Tòa Từ Thiết Lang thấy vậy bà cũng liền hứ một tiếng ra chiều không đồng tình với lão …
Người mà lúc đầu tiên lên tiếng khen ngợi chàng là Thiên Pháp Chân Nhân Bất Ngô Kỷ cũng đã tằng hắng ra chiều muốn phát biểu tiếp , Bất giáo chủ bèn dừng lại , ông quay sang ra ý chờ Thiên Pháp Chân Nhân nói trước
( Bất Ngô Kỷ là một cao thủ Thiên Ma ông đã từng là nhất tòa của Quang Kiếm Đoạn Hồn Bất Nan Hạp Giáo chủ đời trước của Thiên Ma , người lãnh đạo Thiên Ma trong cuộc chiến vừa qua , hiện giờ ông đã nhập thất thiền định vĩnh viển …)
Thiên Pháp Chân Nhân Bất Ngô Kỷ khoát tay một cái ra chiều khằng định :
_ “ Theo lão thì Chư ơng Lâm có tư chất có thể đảm đương công việc , việc chính yếu bây giờ là phải luyện ngay Thiên chỉ Thần thông cho Nhất vệ sỹ , việc này ta sẽ phụ với Đồng lão nhi …
Đồng lão nhi nghe Bất Ngô Kỷ nói như thế thì hứ một tiếng rỏ to :
_ “ Hừm , việc gì mà phải đến tay nhà ngươi phụ ta , há một mình ta không đủ sức dạy hắn hay sao …. Nè nè ( lão nhi đồng vừa nói vừa ra chiều tức tối , lão cung nắm đấm lên dứ dứ về phía Bất Ngô Kỷ xem rất buồn cười …
Bất Ngô Kỷ vần ôn tồn , ông hắng giọng nói tiếp :
_ “ ngày trước ta nhớ lúc Thái thượng nghiêm ( lão ám chỉ giáo chủ Bất Nan Hạp ) truyền ta dạy ngươi Mật Tông Hành Đồ , có 36 Khẩu thức mà mi học mãi đến 10 ngày vẩn chưa thuộc , giáo chủ phạt mi diện bích đọc 1000 lần cái khẩu thức đó mi không nhớ sao , nên ta e ngươi lần này chưa chắc đã ….
Bất Ngô Kỷ chưa nói xong thì cả gian mật thất cùng cười ầm lên , một cảnh tượng huyên náo chưa từng có tại đây , Lão đồng nhi tức quá vận công than mình bay cao lên dễ đến một thước , lão đỏ mặt miệng lắp bắp không thành lời , tay thì nắm chặt lại dứ vào mặt Bất Ngô Kỷ , ồ vậy hóa ra giáo chủ Bất Y Lạp Na nhìn lầm người sao ?
Bất giáo chủ cã cười rồi ông lấy tay vuốt bộ râu một cái, đoạn ông nói tiếp :
_ “ ta vẩn còn nhớ chuyện ấy , nhưng hiện nay thì lão đồng nhi cũng đã ngoan lắm rồi ( cả mật thất lại có dịp cười ầm lên lần nữa ) Lão nhi đồng thì không dám trả treo với giao chủ nên đỏ mặt như gấc , miệng không ngớt chu mỏ thổi phù phù , cảnh tượng hài hước và buồn cười không tả ….
Ông nói tiếp :
_ “ nên ta đã bố trí phần thực hành dụng công của Thiên chỉ công sẽ do Thiên Pháp phụ trách … vừa nghe tới đây thì lão đồng nhi vọt bay lên xém đụng trần , miệng hét to :
_ “ ta không , ta không …. Chịu
Qủa y như là một ông con nít 90 tuổi !
Thế là một buổi hội nghị nghiêm trang lúc kết thúc lại trở nên huyên náo , cực kỳ vui vẽ , một điều mà sau này sẽ được nhớ mãi , được truyền tụng trong giáo chúng Thiên Ma … và cái trầm mặc ưu tư lo lắng buổi đầu bổng như tan biến trong phút chốc ,
với những nụ cười hiếm có cũa những ông già , bà già cao thủ và những Thiên Ma nhân, một tia hy vọng bừng lên, mọi người mơ hồ thấy rằng kiếp nạn sẽ lại được vượt qua lần nữa , chiến thắng cuối cùng cũng sẽ thuộc về họ mà thôi …
Hội nghị đến đây là giải tán , mọi người lục tục “đáp” xuống rồi đi bộ ra về , Bất giáo chủ ra hiệu cho Chư ơng Lâm và Thiên Pháp chân nhân cùng Địa giám Thần Thư cùng ở lại đễ ông dặn dò them những việc cần thiết ,
cuối cùng ông lấy ra một cái ống bằng kim loại vàng sẩm , rất nhỏ , ông dặn Chương Lâm khi nào chàng học xong thì lập tức lên đường và mở mật chỉ của ông ra xem …
Còn tiếp - (Hoang Đàng Tiên Sinh)
0 nhận xét:
Post a Comment