QUỶ CỐC HỒI 29 THẤT HÙNG CÔN LUÂN
Tâm Minh đại sư hơi trầm ngâm , ông lần chuổi hạt liên tục , hẳn ông có điều gì khó nói , nhà Phật thì đâu có nói dối được , Liễu lão cũng im bặt , quần hùng như căng ra , vừa hiếu kỳ vừa hồi hộp , họ chờ đợi những chuyện lý thú , những chuyện ly kỳ dù là lý thú ly kỳ đẫm máu .
Rồi thì Tâm Minh cũng lên tiếng :
_Thiện tai ,Đại Pháp Tự do bần tăng dẩn đầu hôm nay có mặt tại đây là theo lời mời của Côn Luân Chưởng môn , những năm trước đây , do đường xá quá xa xôi , bản tự ít khi về lại trung nguyên ,nay nghe Ma giáo quay trở lại , bản tự cũng cảm thấy thiên hạ đạo đời lại gặp cuộc phong ba , nhận được một lời nhắn , bản tự cũng đã nhận lời mang nó đến đây , võ lâm anh hùng trung nguyên hôm nay có dịp tương ngộ , sẽ có người phải nhận thay quần hùng lời nhắn ấy…
_Thiện tai ,Đại Pháp Tự do bần tăng dẩn đầu hôm nay có mặt tại đây là theo lời mời của Côn Luân Chưởng môn , những năm trước đây , do đường xá quá xa xôi , bản tự ít khi về lại trung nguyên ,nay nghe Ma giáo quay trở lại , bản tự cũng cảm thấy thiên hạ đạo đời lại gặp cuộc phong ba , nhận được một lời nhắn , bản tự cũng đã nhận lời mang nó đến đây , võ lâm anh hùng trung nguyên hôm nay có dịp tương ngộ , sẽ có người phải nhận thay quần hùng lời nhắn ấy…
Một lời nhắn gởi ! một lời nhắn gởi mà phải đích thân đến đây , từ Tây sa , những ông sư mắt xanh mũi lỏ tóc đỏ , tóc vàng dong ruổi ngàn dặm chỉ để gởi một lời nhắn , ai ? ai mà ghê gớm khiến các cao tăng Tây vực , ồ không, còn xa hơn Tây vực , ( có lẽ phải tận Nga – la – tư ) phải lặn lội đem lời nhắn ấy đến cho các đại , tiểu môn phái trung nguyên , các anh hùng hảo hán , hiệp lữ kiệt hiệt võ lâm , bất giác Đại Bất Tri Liễu Trường Giang hừ một tiếng , quần hùng , mà lúc này đã đông hơn , đang vây quanh vòng trong vòng ngoài , cũng im thin thít uống lấy từng chữ từng lời của hai đại cao nhân giang hồ …
Một hí lộng kinh hồn sắp xảy đến cho lễ thượng thọ của Bành Chưởng môn rồi , Liễu Trường Giang e hèm một tiếng rồi vuốt lấy vuốt đễ chòm râu bạc , trầm giọng :
_ Kiếp nạn , thật là kiếp nạn của võ lâm , ý đại sư muốn nhắc đến lời sấm năm xưa hay sao ?
Không đợi cho Tâm Minh đại sư trả lời , Liễu lão nói tiếp :
_ “ Thiên giáng địa thăng , tiếu thần quỷ khốc , mạt vận võ lâm …”
_ “ Huyết lệ anh hùng , chúng nhân tuyệt lộ , đồ Minh độc chủ “. Tâm Minh đại sư tiếp lời Liễu lão , hai câu kệ vừa được vừa được cả hai , kẻ xướng người họa đã làm quần hùng ồ lên một tiếng , có lẻ ít người biết đến hai câu sấm truyền này , nếu diển giải ra là khi Thiên giáng ( ồ , có người vừa la lên : “ Thiên Ma ! đúng rồi Thiên Ma đã xuất hiện rồi , đã giáng rồi , nhưng còn Địa thăng ? .. chưa thấy , chưa có …) và Địa thăng , tức là Địa xuất hiện thì thiên hạ loạn .
Hai câu sấm truyền ấy đã quá lâu , chỉ vài người trong cuộc thượng đạo diệt ma năm xưa còn nhớ , và cũng không ai biết xuất xứ của nó , một vài người còn nhớ lúc ấy , trên những nẻo đường gió bụi giang hồ , bọn ấu nhi tụm năm tụm ba chơi trò cung kiếm ,bọn chúng hát vang bài sấm truyền này như là một khúc đồng dao , lan truyền trong xóm ngoài thôn …
Quần hùng đang vây quanh thật sự rúng động , cơ hồ như mưa máu gió tanh đang tới , vài kẻ nhát gan đã lặng lẽ bỏ ra về , Tâm Minh Đại sư khoát tay ra chiều thôi không bàn đến nữa , lúc này quần hùng mới đễ ý thấy chung quanh đại sư đã xuất hiện thêm hai vị sư nữa , một già và một trẻ , họ yên lặng không nói lời nào , vị sư già cầm một thiền trượng đen bóng , trên đầu trường khắc một con rồng đang nhe nanh trông rất hung tợn , chiếc áo cà sa của ông này có màu đỏ với những ô vuông màu đen chạy dọc theo vạt áo trông kỳ quái , vị sư trẻ hơn cắp một cái bình bát hình tròn hơi vuông , xem kỷ thì được làm bằng sa thạch , chắc phải rất nặng . Viên tiểu tăng mặt mủi khôi ngô , đôi mắt màu ngọc thạch với cặp chân mày vàng nhạt , cả hai lặng im nhìn về phía Tâm Minh như hỏi nên làm gì , đi đâu ?
Đại Bất Tri Liễu Trường Giang thấy Tâm Minh không muốn nói chuyện tiếp thì ông cũng thôi , đám đông cũng dần tản ra , Liễu lão làm một cử chỉ như mời các vị sư tây phương này vào nhà , tuy nhiên Tâm Minh lúc này đọc một tràng tiếng lạ , quần hùng còn lại ngẩn ngơ không hiểu gì , nhưng Liễu lão lại ra vẽ hiểu những gì Tâm Minh nói , ông gật gật đầu rồi xổ một tràng tiếng lạ mà Tâm Minh vừa nói , có lẽ đại ý rằng hẹn gặp nhau vào ngày mốt , tại chánh điện chăng ? Tâm Minh cùng với hai vị tăng kia quay trở ra , thoáng chốc họ đã đi khuất , Liễu Trường Giang cũng quay trở vào , lúc này quần hùng bắt đầu hỏi thăm Đại Bất Tri về những lời vừa nghe , nhưng Liễu lão chỉ cười lắc đầu không nói …
Trời đã vào chiều , lúc này Côn Luân còn nhộn nhịp hơn , tiếng cười nói râm tan khắp nơi , đây đó đã có tiếng lè nhè của một vài hảo hán quá chén , các môn nhân Côn Luân bưng bê rượu thịt qua lại trong sân, còn hai ngày nửa nhưng sự huyên náo nhộn nhịp đã bao trùm cả một khu lưu trú , quan khách vẩn lục tục kéo đến , mọi người bàn tán , đồn đoán mọi chuyện , dĩ nhiên là câu chuyện ban trưa là nóng sốt nhất .
Quay trở lại Đào Hương Viên , đi từ xa người ta đã nghe tiếng cười đùa huyên náo của các huynh đệ nhà Côn Luân , ngay tại một tòa tiểu đình tọa lạc chính giửa khu vườn , Mai Viên Hồng Cô đang vui vẽ nói chuyện với ba người , một người béo tròn mặc bộ đồ chẻn bó cứng càng làm thấy y tròn hơn đó là tam hiệp Mạc Phi Ưng , sở trường của y là song liễu kiếm , kiếm pháp của y khá cao cường , trong Côn Luân y là người sử dụng thành thạo nhất Kiếm Pháp chân truyền của Côn Luân , người thứ hai đang cười ha hả ra chiều thích thú với lời kễ chuyện gì đó của Mai Viên là ngũ hiệp , hắn có biệt danh giang hồ đặt cho là Diệu Thủ Thần Đao Đồng khánh Chi .
Kẽ thứ ba là một Nữ nhân , y thị có thân hình thấp lùn , lại tròn trịa , hai cái bím tóc dài sọc ngúc ngắc làm cho y thị càng thấy thêm lùn ra , y thị đang cười khục khục cũng ra chiều khoái trá , đó chính là Thất Xủ Cô Tiểu Phi Thúy ( tên thì đẹp nhưng người thì xí , chỉ được cái tính tình ồn ào , ruột đễ ngoài da , không bao giờ biết buồn ) y thị sử dụng một chiếc quạt bằng sắt thế mới ghê chứ !
Ngoài sáu người đã hiện diện tại Côn Luân , còn một người vẩn chưa đến ( vậy mà Mai Viên không hiểu sao đã không tính đến người này ) y là “ Phong tình Kiếm Khách “ Dương Đại Lộ , sở dĩ y có cái tên kỳ quặc như vậy vì y có tật mê gái , thấy cô nương nào hơi xinh một tí là y sán vào , lắm lúc bấn quá thì cô phụ , sương phụ hay là trọng phụ y cũng không từ , hẳn là Mai Viên chắc cũng không thoát nên nàng không ưa , không kể hắn vào hàng Thất Hùng cũng phải .
Mai Viên hẳn đang kể một chuyện gì vui lắm nên cả bọn đang cười nghiêng ngã , chắc là chuyện Long Môn chủ đấu võ với nhị hiệp Lâm Mã Chấn , đang cười vui vẽ thì có tiếng gọi lớn :
_ Bọn mi cười ta đấy à ?
Giọng điệu qủa là thật hống hách , có lẽ ngoài đại ca Bành Cổn chắc không ai dám gọi các đại hiệp như thế .
Đích thị là chàng , Bành Cổn . Hắn thình lình xuất hiện và cười một tràng to làm các hiệp Côn Luân giật mình , thật là đi không bóng , đến không hình , không hổ danh nhất hiệp Côn Luân .
Thất Xủ Cô mau mắn vòng tay liếng thoắng :
_ Cung kính đại ca , chúc mừng đại ca nhe !
_ Chúc mừng đại ca !
_ Chúc mừng đại ca !
Cả bọn tứ hiệp Côn Luân vòng tay chúc mừng Bành Cổn rất cung kính , Bành Cổn ngạc nhiên tột độ , y vẩn cười cười , hoang mang hỏi :
_ Chư đệ cười nhạo ta à , chúc cái gì thế ?
_ Chư đệ cười nhạo ta à , chúc cái gì thế ?
Mai Viên lần này còn nhanh hơn Thất Xủ Cô , nàng vừa cười vừa nói lớn :
_ Thì chúc đại ca nhậm chức chưởng môn chớ gì !
_ Thì chúc đại ca nhậm chức chưởng môn chớ gì !
Bành Cổn hốt hoảng , y xua tay lia lịa , miệng lắp bắp :
_ Trời ơi , lộng ngôn , phạm thượng , các đệ hại ta đấy , sư phụ mà nghe được thì chỉ có chết thôi !
_ Xời ơi ! mấy hôm trước sư phụ nhắc huynh hoài , còn trông chờ huynh về nửa đấy ! Thất Xủ Cô tiếp lời Mai Viên .
Hai hiệp còn lại là Diệu Thủ Thần Đao Đổng Khánh Chi và Song Liễu Kiếm Mạc Phi Ưng cũng đồng thanh chúc mừng Bành Cổn , Bành Cổn vẩn khoát tay lia lịa , không phải là y không nghe những lời đồn đoán , nào là y là cháu ruột , nào là y chưa vợ , không bận bịu thê tử , có kẻ còn bạo miệng nói là y sẽ quy đạo như Bành Lão cho đích thị chân truyền Côn Luân ( vụ này thì chưa chắc , vì Côn Luân tuy là võ phái , hơi hướm có màu sắc Lão Đạo , nhưng không giống như Không Động , Chưởng môn đệ tử phải quy đạo , đệ tử thế tục thì phải quy đạo tại gia . Côn Luân không bó buộc như vậy , nhưng theo truyền thống thường thì Chưởng môn thì độc thân , hoặc không vướng bận thê tử …)
Mai Viên lúc này đã ngưng cười , nàng lấy giọng nghiêm nghị :
_ Mặc dù sư phụ chưa công bố chính thức , nhưng bọn muội cùng chúng đệ tử Côn Luân đều biết là huynh sẽ kế nhiệm , ngoài huynh ra thì còn ai chứ , nhị ca thì cũng giỏi thật đấy , nhưng …
Nói đến đó thì nàng bõ lửng , cả bọn bổng dưng ngừng nói khi nhắc tới Nhị Hiệp Đoạn Hồn Kỳ Kiếm Lâm Mã Chấn .
Bành Cổn trầm ngâm một chút , đoạn chàng ngập ngừng :
_ Ta thật ra không thích cái chức chưởng môn tí nào , ta thích vùng vẩy giang hồ , phiêu linh sương gió , ta đâu có thích chôn chân một chổ , quyền hành rồi trách nhiệm …
Nói đến đó thì chàng chợt dừng lại , mọi người còn đang ngơ ngác bổng có tiếng khinh công vụt nhẹ đến , thì ra Nhị hiệp vừa trờ tới , thính giác của Bành Cổn cực nhạy đã nghe tiếng bước chân của Lâm Mã Chấn trước mọi người .
Lâm Mã Chấn cung tay rất lễ độ chào Bành Cổn :
_Cung kính đại ca , tiểu đệ nghe đại ca hồi đáo sư môn , phàm vì bận rộn công việc sư môn nên đệ chậm trể chào đại ca , thậc đắc tội .
Lời lẽ của Lâm hiệp quả là hết ý , Bành Cổn khoát tay thật mạnh , chàng cười to một tiếng rồi nói :
_ Làm gì mà tội với lổi ở đây , huynh sẽ uống với đệ một bình to tối nay nhé , rồi huynh sẽ tiếp chiêu đệ , chẳng phải đệ vẩn muốn làm đại ca sao?
Lâm Mã Chấn đỏ mặt , lật đật la lớn :
_ Không dám . không dám , đệ tâm phục khẩu phục huynh rồi mà …
Cả bọn cười to , trông thất hùng à quên chỉ lục hùng thôi rất là vui vẽ , ngay lúc ấy lại có một tiếng la lớn :
_ Không mời đệ sao , đại huynh ?
Mọi người ngẩn ra nhìn thì đó chính là anh chàng Phong Tình Kiếm Khách Dương Đại Lộ , vậy là đủ bảy người . Dương Đại lộ có dáng cao gầy , y ăn mặc rất diêm dúa , áo thụng dài màu hoa lý vân chìm núi non sương khói coi đỏm đáng , lại phe phảy chiếc quạt lông nhỏ bằng lông chim gì trắng bệt , thấp thoáng dưới vạt áo của là một thanh kiếm đút trong vỏ rất đẹp . Dương Đại lộ cất tiếng :
_ Đại ca , chư huynh , tỷ muội Côn Luân đây cả rồi , bàn chuyện sắc tửu mà không có đệ là không xong đâu …
Mai Viên Hồng Cô và Thất Xủ Tiểu Phi Thúy đồng thanh xì một tiếng rỏ dài , Dương đại hiệp nhà ta làm như không nghe thấy , hắn bô bô nói với hai cô nương :
_ Ồ hai tỷ muội xinh đẹp ( đúng có một nửa ) nhà Côn Luân này , sao chẳng thấy chồng con chi cả hè ?
Vừa nói xong y lại cười một tràng nghe rất dễ ghét , Mai Viên lườm hắn và trả đủa :
_ Vì nhiều người giống đệ quá nên tỷ không thèm lấy chồng .
Cả bọn lại cười lăn ra vì câu nói đốp chát của Mai Viên , Bành Cổn xua tay :
_ Thôi thôi , đừng cải nhau làm gì , Dương đệ về kịp là chúng ta đủ bảy người rồi , huynh mời các đệ muội đi làm vài vò kim tửu nhé , chẳng mấy khi …
Thế là cả bọn hào hứng kéo nhau ra khỏi vườn Đào Hương hướng về gian biệt thất của Bành Cổn …
Tất cả mọi sự việc vừa xảy ra đã được lưu giử bằng mắt bằng tai của một người , y nằm ngay trên nóc nhà mát chính giửa khu vườn Đào Hương , một thân thủ siêu quần , ngay cả Bành Cổn có lẻ vui quá nên cũng không phát hiện ra …?
Càng về đêm thì Côn Luân càng ồn ào náo nhiệt , tiếng cười nói , tiếng cãi nhau
Về mọi loại đề tài trong võ lâm thiên hạ , tiếng bình luận , tiếng ư ử ca hát của một số “ca nương “ nghiệp dư càng làm nóng không khí hội hè của Côn Luân , bọn Thất Hùng Côn Luân cũng đã ngà ngà , quanh chiếu rượu của bọn họ còn có thêm một số môn đệ Côn Luân cùng vài thân hửu giang hồ , tất cả đều đã say , rượu vào lời ra như suối , ngày mai đã là ngày chót cho sự chuẩn bị , mọi lễ nghi , phẩm vật chúc mừng , quan khách cũng đã đầy đủ . Nhị hiệp Lâm Mã Chấn đứng dậy cáo từ về trước vì còn phải kiểm tra đôn đốc công việc . Mai Viên thì đã say , nàng càng lúc càng xích gần lại Bành huynh , Thất nữ hiệp Xủ Cô thì đứng lên “ca ra bộ “ một bài làm dậy lên những tràng vổ tay tán thưởng , không khí náo nhiệt thật , nhưng có một nơi thì không …
Đó chính là biệt phòng của Bành chương môn . Bành Khoái Hạc ngồi lặng lẽ độc ẩm trước một bình trà đã nguội ngắt , ông nhìn lên thanh kiếm lệnh chưởng môn treo trên tường , ngày mốt ông sẽ treo thanh kiếm ấy cho người kế nhiệm , ông đã âm thầm lựa chọn sau khi cân nhắc mọi bề . Ngoài Thất Hùng Côn Luân ông còn ngắm nghía đến một số ngoại môn đệ tử , cuối cùng ông đã chọn một người
Ông vẩn thường mơ ước một chưởng môn trẻ tuổi tài cao , muu lược , văn võ song toàn , Côn Luân từ một phái thường thường bậc trung trong ngũ phái sẽ nổi lên , đứng ngang hàng với Nga My , Võ Đang , Không Động Thiếu Lâm , võ công của Côn Luân sẽ chói sáng rực rở …
Việc Tâm Minh đại sư và Đại Bất Tri tao ngộ lúc trưa cũng đã tới tai ông , cái lời nhắn ghê gớm mà Tâm Minh đem đến cũng đã tới tai ông , Bành lão đau đầu để tìm ra cái lời nhắn ấy là gì , cho ai , có liên quan gì đến ông và môn phái của ông không ?
Không nghĩ ra được , Bành Khoái Hạc ngồi miên tưởng về việc năm mươi năm trước , khi Đại PhápTự theo lời mời của Minh Chủ Võ Lâm lúc bấy giờ là Bồ Đoàn Đại sư , chưởng môn Thiếu Lâm tham gia công cuộc thượng đạo diệt ma , Đại pháp Tự lúc đó đã có khoảng năm mươi cao tăng từ Nga La Tư , đi ròng rả một tháng để đến chân núi Thiên Sơn phó hội , nhưng đùng một cái , họ bỏ ra về , chẳng đánh đấm gì , điều này khiến nhuệ khí của quần hùng cũng phần nào sụt giảm .
Mãi đến hôm nay , ông mới biết việc đó là do Đại Bất Tri khuyên giải , vậy thì Đại Bất Tri khuyên giải điều gì , vì sao ? những câu hỏi đó cùng mớ rối ren chọn người kế vị của Bành Lão làm ông thấy không còn hứng thú với cái việc thượng thọ này nửa …
Bành Lão đang ngồi thừ ra thì có tiếng lật phật ngay cửa , Bành lão ngó lên thì thấy một bà già rất dơ dáy , tay cầm một cái đùi gà ăn nhồm nhoàm . tay kia cầm một cây gậy xanh rờn , đang nhe răng làm trò với ông , chẳng ai khác đó chính là Bang Chủ Cái Bang Sầm Sỹ Ngọc .
Bành Khoái Hạc vội đứng lên , ông đưa tay làm một cử chỉ vui mừng chào đón bà , Sầm Sỹ Ngọc cười hè hè rồi nói :
_ Mi nhận thư chưa ( bà lại ngoạm đùi gà một cái ) thấy thế nào ?
Bành lão cau nét mặt , rồi ông bắt đầu rầu rỉ , ca cẩm :
_ Ta đang rối quá đây , thật là bất ngờ .
_ Ừ thì bất ngờ , nhưng mi đối phó ra sao ?
_ Còn biết làm sao , ta ngưng cái vụ kế nhiệm …Bành lão chép miệng trả lời.
_ Nếu mi ngưng cái vụ kế nhiệm , nhở …ta nói dại mi lăn đùng ra ngủm thì Côn Luân loạn mất ! Sầm Sỹ Ngọc vừa nói vừa ăn một cách tỉnh queo .
Bành Khoái Hạc lại thừ người ra , mụ nói có lý , lúc này Ma giáo lộng hành , vừa mới đây thôi , đệ tử của Nga My bổng dưng hai lão cô nương lăn đùng ra chết , đang khỏe như thế , võ công cao diệu khó người bì kịp lại lăn ra chết , thiên hạ quần hùng đồn đoán là do Ma giáo hạ độc , chì có cách đó mới giết được cao thủ Nga My , bao giờ đến Côn Luân ? mặc dù Côn Luân phòng bị chắc chắn , nhưng ai biết nội gián sẽ phát tác lúc nào ? câu hỏi này chắc không chỉ Côn Luân mới có .
0 nhận xét:
Post a Comment