Mar 25, 2013

CÂU CHUYỆN CÀ PHÊ DÀI TẬP...

CÂU CHUYỆN CÀ PHÊ DÀI TẬP...

Thế nào là cà phê sạch ?


Kỳ 7

Anh quyết định phải trả tiền cho những lần tiếp theo , và dĩ nhiên phải nghĩ ra lý do cho hợp lý , cạnh tranh sẽ xuất hiện nhanh thôi ..
Đúng như thế , nàng  thủ kho xinh đẹp của anh nở một nụ cười tươi và liếng thoắng nói : 
_ Có người cũng xin em mấy cái vỏ về bón phân chụm củi gì đấy nhá .
Anh giật thót người một cái , mau thiệt , anh giả lả cười : 
_ Thế em có cho không ?
_ Có cho một ít rồi .
Anh mĩm cười hơi méo méo miệng một tí , anh quyết định luôn : 
_ Thôi em đừng cho nữa nhé , anh mua hết luôn .
Cô nàng tròn xoe mắt nhìn anh hơi hơi nghi ngờ : 
_ Mua ? thế anh mua làm gì , đâu có xài được gì khác đâu , bộ ruộng anh nhiều lắm hả . Nàng ghẹo anh .
_ Anh đâu có ruộng , bạn anh mờ , nhưng anh dùng đễ chụm lò rang em ạ .
Anh nói dóc trơn tru , thời đó mà có cái lò rang là chuyện đâu có đơn giản , nhưng anh đâu còn cái lý do nào khả dĩ có thể hợp lý hơn . Nàng có vẻ suy nghĩ , anh bồi tiếp luôn : 
_ Tính ra thì anh cũng có lợi một tí , em cứ tính xem bi nhiêu rồi cân hết cho anh , à mà anh còn có thể dùng nó độn sơ sơ bán hàng "sống" ( cà phê tươi ) đấy nhé , chẳng dấu em nữa .Nói xong anh cười hề hề .
 
Nàng la lên : 
_ À thì ra cái ông này chơi ăn gian , nhưng em không có mua cái đó đâu nhé .
_ Anh đâu có dám bán cho em , mà ít quá thì bên em cũng đâu có mua .
Chàng móc liền một cọc tiền miệng thì tía lia : 
_ Nè em bán cho anh 01 kg là ... cân hết liền tí anh chở luôn .
Nàng thủ kho của anh có vẻ bất đắc dĩ khi nhận tiền của anh khi cân xong , chồng tiền xong chàng cấp tốc quay về thuê xe , chàng không thể đễ cho cái gả nào đấy đã dò la ra tung tích cái kho " của chàng " , có thể hắn cũng đã đoán ra  " công việc " của chàng với cái mớ " rác " này, lần sau thì hắn có trả tiền cũng chẳng còn đễ mà mua !
Nhưng chàng đã lầm !
Tên cạnh tranh đáng ghét đó đã quay trở lại ngay hôm đó , hắn đã giở bài ngữa , hắn đã trả gấp đôi đễ mua hàng mặc dù không có hàng , hắn đòi đặt cọc trước đễ hốt hết hàng của chàng .
 

Linh tính "làm ăn" báo cho chàng biết ngay như thế , hôm sau chàng quay lại ngay , Nàng hơi nghiêm nét mặt khi đón anh , anh cười méo xẹo ra điều "bể dĩa" hết rồi, nàng nói có vẻ trách móc : 
_ Vậy mà cũng dấu em .
_ Anh sợ người ta biết thì anh đâu còn làm gì được nữa , kho đâu chỉ mình em đâu .Anh gải gải đầu.
_ Ông cũng ghê há, nghĩ ra được chuyện đó .
Anh cười hề hề :
_ Túng làm đại ai ngờ cũng xài được , thôi bây giờ " nó " mua bi nhiêu thì anh mua như thế , em ưu tiên cho anh đi , đời kiếp này anh không dám quên em đâu . Anh lại nở một nụ cười cầu tài .
Nàng nguýt anh một cái , đôi mắt lá răm tuyệt đẹp của nàng chớp chớp còn môi của nàng chề ra dài sọc đủ đưa anh tới Chợ Lớn !
Sau một giây suy nghĩ , nàng ra quyết định : 
_ Ai tới trước em bán trước !
Chàng cố vớt vát : 
_ Dzậy anh dọn dzô đây ở luôn , anh lại cười hề hề .



Nàng lại nguýt anh thêm một phát nữa , anh cười ha hả , anh cười hề hề mà lòng anh thì bấn loạn , cuộc cạnh tranh này nếu kéo dài thì chắc cả làng cà phê sẽ biết cả , ai cũng có đầu óc mờ , chỉ là biết trước hay sau thôi .
Thế là cứ 2, 3 ngày anh lại dọt vào kho của nàng , đôi lúc anh cũng chạm mặt đối thủ , anh lớn tuổi hơn anh nhiều , hắn không đẹp " chai " bằng anh ( chàng tự nhận thấy như thế ) nhưng hắn cứ phá giá mãi ( hắn mua ít nên hắn có trả cao thì cũng chẳng bao nhiêu ) hàng bi giờ đã phải trả cao gấp ba bốn lần rồi , anh đoán già đoán non là hắn tự xài là chính , không bỏ mối như chàng , chàng quyết định tung đòn ...

ngày mai tiếp

Arabimap












0 nhận xét:

Post a Comment