QUỶ CỐC HỒI 63a "Nhất tiển thu nhị điểu" - TRUYỀN NHÂN THIÊN CUNG
Sáng nay Chương Lâm chỉ có thể vui vẽ với hai “ tiểu nữ dữ quá xá quà xa “ được một canh giờ thì có truyền của bà Từ Thiết Lang muốn gặp chàng để dặn dò gì đấy , nàng Bất Yến và cô nàng lắm chiêu Thành Thư đều muốn đi theo , tên Thiên Ma truyền lệnh mặt nhăn nhó vì hai cô nàng cứ lẻo đẻo theo sau , hắn quay sang nhắc nhở :
_ Thất vệ sỹ và nhị thập vệ sỹ chớ đi theo ạ , Nhị tòa chỉ … chỉ truyền gọi có nhất vệ sỹ thôi mà .
Hắn vừa nói vừa gải đầu , Bất Yến làm nghiêm nét mặt , nàng trả lời dằn từng tiếng:
_ Huynh nghĩ ta đi theo à , ta có việc của ta …
Thành Thư cong cớn :
_ Phải rồi , ta cũng có việc của ta , ta và tỷ chỉ đi cùng một đoạn đường tí xíu thôi chứ đi theo huynh à …
Tên Thiên Ma lắc đầu quầy quậy rồi hắn đưa hai tay lên :
_ Ôi lạy thánh Allah !
Chương Lâm quay lại thấy hai cô nàng đang múa tay múa chân líu lo với tên Thiên Ma ,chàng hiểu ngay ra sự tình , Chương Lâm bước trở lại , chàng vỗ vai tên Thiên Ma cười rộng mở :
_ Huynh làm đúng đấy , hai “ tiểu nữ “ này phiền phức lắm !
Thành Thư nắm cái nắm tay bé xíu của nàng dứ dứ vào ngực Chương Lâm vừa cười vừa nói nhỏ nhỏ :
_ Nhớ đấy nhé , chút về là biết tay muội .
Bất Yến lúc này nở ngay một nụ cười làm điếng người đối diện :
_ Ta đưa nhị thập vệ sỹ đây đi vấn an nội tổ mẫu của nàng , không chừng ngày mai nội tổ mẫu phải về lại trung nguyên rồi đấy .
Thành Thư hơi ngẩn người vì cái lý do của cô nàng Bất Yến đưa ra rồi nàng lật đật xác nhận ngay :
_ Đúng... đúng rồi , thăm nội tổ mẫu của ta đấy .
Chương Lâm phì cười vì cái lý do chẳng lấy gì làm bất ngờ của Bất Yến ( lần trước Thành Thư cũng dùng cái lý do này để vào hội đồng Thiên Ma đang nhóm họp , xem lại các hồi trước ) , chàng quay sang tên Thiên Ma , Chương Lâm dùng cách không nhập âm nói với hắn :
_ “ Kệ mấy “con nhỏ” này đi , đệ với huynh chạy thật lẹ nhé !”
Tên Thiên Ma hiểu ngay ra , hắn cười toe toét , Bất Yến và Thành Thư hơi hoang mang tí , chưa kịp hiểu vì sao hai anh chàng này bổng nhiên cứ nhìn “chúng mình” cười tươi mà chả nói câu nào thì Chương Lâm và tên Thiên Ma nhân đã giở ngay Thiên Ma Cước Thủ xoay người vụt đi như tên bắn .
Tiếng la của hai cô nàng nhỏ dần sau lưng chàng , chắc hai cô chỉ ghẹo chàng thôi chứ chẳng dám trêu bà gìa họ Từ …
Biệt thất của Từ Thiết Lang nằm trên chót vót vách đá của Thiên Ma , cả hai Chương Lâm và tên Thiên Ma phải leo gần một trăm bậc thang đá mới đến cái cửa tò vò to tướng, trông ra khoảnh đất khá rộng với một hàng cây phong cây tùng cổ quái , đứng ngay hàng cây nhìn xuống là một vực thẳm hun hút trắng toát màu của tuyết , chấm phá chút màu xanh của rừng cây chưa bị tuyết phủ lấp ,gió thổi ù ù xuyên qua khung cửa tạo thành những âm thanh rì rầm làm tăng thêm cảm giác âm trầm kỳ lạ , sau khung cửa tò vò là một sảnh khá rộng lát đá, trên vách đá vẫn còn những ngọn đuốc cháy sáng hắt ra một thứ ánh sáng vàng vàng vằn vện loang loáng trên nền những viên đá đã được mài nhẳn , tên Thiên Ma dừng lại trước một khung cửa nhỏ bên trái , cái đầu tiên của liên tiếp ba cái cửa nằm cạnh nhau, hắn tằng hắng rồi ngập ngừng thưa :
_ Bẩm , đệ nhất vệ sỹ đã đến ạ .
Có tiếng ho sù sụ , hẳn lão bà trái gió trở trời gì chăng , Chương Lâm thoáng nghĩ như thế , Từ lão bà cất tiếng :
_ Được , cho hắn vào đi .
Lời vừa dứt thì gian phòng sau cách cửa khép hờ đấy bổng dưng sáng bừng lên , cả gian phòng bổng chốc nhuộm toàn một màu vàng tươi , khác hẳn với thứ ánh sáng từ những ngọn đuốc đang chen lẫn với chút nhờ nhờ của buổi sáng âm u ngoài kia …
Tên Thiên Ma nhân quay lại chào Chương Lâm , hắn nở một nụ cười nhẹ, khoát tay :
_ Mời nhất vệ sỹ , tiểu nhân sẽ chờ ở đây.
Khúc Chương Lâm lật đật cung tay chào :
_Làm phiền sư huynh quá .
Chương Lâm quay gót chầm chậm bước vào biệt thất , Từ lão bà đang treo tòn teng cách mặt chiếc tràng kỷ đá độ chừng ba tấc ( cái màn này coi bộ Từ lão bà thích hay sao ấy nhỉ , Chương Lâm thoáng nghĩ như thế ) hai luồng chỉ quang từ hai đầu ngón tay cái của bà đang vươn dài, dẫn đến hai góc trên trần phòng , nơi hai viên thạch ngọc vàng chóe đang phát sáng rực rở vì năng lượng nội lực thâm hậu của nhị tòa Thiên Ma .
Chương Lâm quỳ sụp xuống vái lạy bà một lạy ,miệng chàng mấp máy :
_ Cung thỉnh an nhị tòa .
Từ lão bà phất tay , hai luồng chỉ quang vụt tắt ,hai viên thạch ngọc vẫn sáng , Từ Thiết Lang rọi hai luồng nhản quang sáng quắc nhìn Chương Lâm , bà khẻ cười, giọng bà vui vẽ :
_ Cho mi đứng lên.
Chương Lâm đứng ngay dậy , chàng khẻ cuối chào bà thêm một lần nữa , không đợi cho chàng lên tiếng , bà nói ngay :
_ Ta truyền cho con tới đây đễ thay mặt Đại giáo chủ dặn dò con ít lời …
Bà bắt đầu nói về mục đích chuyến đi sắp tới của chàng , dặn dò chàng cách thức tiếp cận những nhân vật mà chàng đã nghe bàn luận hôm mới về trong buổi họp của hội đồng , bà cũng căn dặn chàng về thái độ ứng xử trong trường hợp chàng gặp được mẹ con Vương Tường ,bà nói nhiều và rỏ ràng về những phương cách giải quyết sự việc trong những trường hợp không như ý muốn của chàng và Thiên Ma nếu chàng gặp phải , nói một hơi coi bộ chàng nghe mệt rồi , bà cười to kết luận :
_ Chúng ta biết con âm trầm tài giỏi , võ công trác tuyệt , nhưng giang hồ trung nguyên hiểm độc , tuổi đời con còn ít , kinh nghiệm chưa phải là nhiều , cho nên Giáo chủ và chúng ta cũng thấy cần phải gíup con tí chút kiến thức , huống hồ đây lại là hai nữ nhi ( ý bà muốn nói đến hai mẹ con Vương Tường chắc ? )ngoại tộc mà mi thì chỉ có kinh nghiệm với hai con bé Thiên Ma thì ta e là ….nói đến đây thì bà còn cười to hơn .
Chương Lâm đỏ mặt tía tai gải đầu lia lịa , chàng ấp úng :
_Đệ tử ….đệ tử biết rồi ạ .
Từ Thiết Lang lần vào tay áo của bà lôi ra một cuộn da dê mỏng còn mới tinh , cuộn da được cuộn tròn thật chặt chỉ còn bé xíu , bà e hèm một cái rồi nói tiếp :
_ Đây là một bức thư của giáo chủ gởi cho bà ấy , nếu bà ấy chịu nhận thì ngươi hãy đưa , nếu bà ấy không đọc được thì mi phải đọc giùm cho bà ấy nghe …
Chương Lâm giật thót mình , chàng biết mình chỉ nói đọc viết cái sinh ngữ Khiết Đan là lưu loát thôi ( tiếng “mẹ đẻ” mờ ) , không biết cái này viết bằng thứ tiếng gì, vì Thiên Ma xuất phát từ A Phú Hản nên thứ tiếng này cũng thông dụng trong Thiên Ma ,nhưng chàng thì trình độ sinh ngữ A Phú Hản chắc chỉ bằng A nên chàng lo là phải .
Thấy cái điệu bộ của chàng , Từ lão bà chắc (luôn luôn) thấu hiểu (nhưng chưa chắc luôn luôn lắng nghe ! ) nên bà lại khoát tay nói tiếp :
_ Mi yên tâm , bọn ta biết cả , vài chữ thôi mà …
Chương Lâm mặt càng đỏ hơn , ông lão Hàn Cẩm Mục mà có ở đây chắc thể nào cũng nhằn chàng ngày xưa làm biếng học cái sinh ngữ “ trấn môn “ của Thiên Ma cho coi !( chàng tự nhủ sau này về lại phải nhờ Bất Yến dạy thêm mới được )
Nói hơi bị nhiều nên bà bắt đầu thấy khát nước , ngó quanh quất chả thấy cái gì uống , bà quay sang Chương Lâm xuống giọng :
_ Thôi cho con về , nhớ lời ta dặn .
Chương Lâm mừng như bắt được vàng , chàng đưa hai tay lấy cuốn da dê từ bà lão , chàng lật đật sụp xuống lạy tạ rồi lui ra , tên Thiên Ma vẫn đứng im lìm khoanh tay trước khung cửa , Chương Lâm lớn tiếng chào hắn , tên Thiên Ma quay lại nhìn chàng mĩm cười ý nhị , Chương Lâm hơi nhột tí , nhưng không sao sau này chàng dắt được Vương Tường về à quên còn Triệu lão bà nữa chứ , công tư đề huề lại còn chính danh chính nghĩa nữa thì hai cô bé Thiên Ma yêu kiều của chàng đâu có thắc mắc !
Khoái chí vì mới “phát hiện” ý nghĩa “sâu xa” của nhiệm vụ , trọng trách “vinh quang” “cao cả” và “ vỹ đại ” vừa mới nhận được , chàng hớn hở chào to tên Thiên Ma rồi chẳng chờ hắn , Chương Lâm giở ngay Thiên Ma Cước Thủ chạy bay biến xuống trăm bậc thang như ma đuổi ….
còn tiếp...
Hoang Đàng Tiên Sinh
0 nhận xét:
Post a Comment