Nov 20, 2011

Thơ "ĐÊM VÀ XUÂN"


ĐÊM VÀ XUÂN 

 
 Một con sâu uốn éo bò quanh một nắm đất 
Đêm sâu thẳm uốn éo vòng quanh những lá cành 
Tôi khổ sở uốn éo bọt bèo lang thang như con ong về muộn 
Có hoa cỏ mùa xuân nào uốn éo lượn lờ dưới chân em không ? 

Đêm chồng vào đêm đặc dầy u tịch 
Lo lắng hoang mang chồng chất vào mịt mùng 
Mùa xuân của đêm rướn cong hơi thở * 
Một mình tôi của đêm thầm đếm chút không cùng ! 

Có phải mùa xuân rơi từ thinh không ? 
Có phải mười ngàn tia lửa cầu vồng tung tóe ... 
Đêm ba mươi lập lòe muời ngàn đốm lửa 
Có mười ngàn ông ma trơi toe tóet mĩm cười... 

Tôi không là tôi như gió cát mịt mù không có góc phố để lượn lờ thổi nhẹ 
Đêm không là đêm vì đêm đầy sao lượn lờ dụ dổ nụ cười trẻ nhỏ 
Mùa xuân không là em để yêu mê vuốt ve dịu ngọt 
Và em không là em cho đời tôi mê mãi khôn nguôi ! 

* "hơi thở ruớn cong" tựa truyện của Cô Túy Hồng - GS sử địa MDC 


Võ Mạnh Hùng 
19/01 - 24 tết 2009

0 nhận xét:

Post a Comment