_ Ta đã cho hổ trợ , sau khi con rời Thiên Sơn , có thể bọn cường địch đã theo dấu , cả bộ tộc Hắc Câu Nhỉ đã bị chúng khống chế , đứa con gái con ngoại sinh của Ô Lạp Nan Xích không phải là người Khiết đan…
Jan 5, 2013
Quỷ Cốc - Hồi 57a - Con Ngọai Sinh - Thiên Cung
QUỶ CỐC HỒI 57a Con Ngoại Sinh - Thiên Cung
Đại giáo chủ nhìn xa xăm một chốc, có lẻ ông đang hồi tưởng một chuyện gì đó,sau hai giây ông quay lại nhìn Khúc Chương Lâm một cái rồi trầm giọng nói :
_ Triệu gia vốn người Giao Châu , Triệu lão tử nạn nơi đất khách thì có lẽ Triệu cô nương quay về lại cố hương thôi...
Mộc am chủ lại tiếp lời Gíao chủ :
_ Theo những lời đồn đại vào lúc đó thì Triệu lão có một đệ tử ngoại môn , đã thoát chết cùng với Triệu cô nương , có thể họ có những mối liên lạc về sau , chúng ta cần tìm xem người này là ai , nếu hắn còn sống thì cũng là một manh mối...
Đại giáo chủ lại nhìn Mộc lão bà , rồi lại quay sang nhìn Khúc Chương Lâm lúc này đang ngồi xếp bằng nghe mấy ông bà lão nói chuyện , ôi trời , chả hiểu mấy ông bà này bắt chàng ngồi đây nghe đễ làm gì nhể , chẳng nói động đến mình tí gì cả . Gíao chủ lại nhăn tít đôi mày , hình như ông đang suy nghĩ một điều gì căng thẳng , hình như ông đang muốn quyết định một điều gì …`
Gíao chủ đột nhiên mỉm cười nhẹ một cái , ông nói giọng vui vẻ :
_ Nhất vệ sỹ ghé Hắc Câu Nhỉ có gì vui không !
Khúc Chương Lâm nghe một cái đùng bên tai ! lạy thánh Allah , thế thì vụ của chàng mí cô bé Vương Tường chắc bị bể rồi ! Khúc Chương Lâm vội cung tay lắp bắp :
_ Đệ tử ...đệ tử...
Chàng chẳng nói thêm được lời nào , mặt chàng đỏ như chu sa , lưỡi chàng líu lại , chàng chết trân , Giáo Chủ đột nhiên cười lớn :
_ Ta chẳng biết gì đâu !
Mọi người trong sảnh trố mắt ngạc nhiên nhìn Gíao chủ , chẳng ai hiểu tại sao ông đột ngột đổi chủ đề , trong lúc khẩn trương thế này …
Gíao chủ lại quay nhìn lại ba người kia , rồi ông lại nhìn Khúc huynh một lần nữa rồi khẻ nói :
_ Mi phải quay lại Hắc Câu Nhỉ , tìm cho ra những gì mi cần tìm ,tìm những gì mà con ( đến đây ông ra chiều âu yếm ) đã muốn tìm , con hiểu chứ ?
Đã muốn tìm ? còn gì ngoài Vương Tường ? chàng chỉ muốn tìm cô nàng da ngăm làm chết người vì cái nụ cười có duyên kia thôi chứ còn muốn tìm cái gì nửa ! tuy thế Khúc huynh vẫn lắp bắp :
_ Đệ tử ...đệ tử phải làm sao ạ ?
Đại gíao chủ nhìn thẳng vào Chương Lâm , ông nghiêm nghị nói :
_ Tiểu cô nương là con riêng của Ô thị (có lẽ bà muốn nói đến mẹ của Vương Tường ) và bà ấy có thể là người Giao Châu , vì bà ấy có hàm răng huyền đẹp tuyệt …Từ Thiết Lang tiếp lời Gíao chủ .
Lại thêm một cú sét ngang mày ! trời đất ! Vương Tường là con ngoại sinh ! lại có mối liên hệ gì.. gì .. đấy với Giao Châu hay Thiên Cung gì đó sao ! lại còn răng huyền tuyệt đẹp nữa , à mà nàng răng trắng mờ ! Chương Lâm nhủ thầm .
Thế là Khúc huynh muốn xây xẩm , chàng đờ người ra ngó trân trân Gíao chủ ,vậy có thể ông cũng biết việc Vương Tường bị bắt cóc , và ông cũng có thể biết chàng làm ….làm …”chuyện ấy” với người đẹp rồi !
Gíao chủ nhìn Chương Lâm , ông hơi nheo mắt , miệng ông hình như hơi mĩm cười mím chi ra điều “ tui biết rồi à nhe …” Chương Lâm cảm thấy như vậy , chàng lúng túng :
_ Đệ tử ...với cô nương ấy ...cô nương ấy ….
Gíao chủ khẻ mĩm cười , lần này ông cười thiệt :
_Ta đã nói gì đâu ! mi phải đi tìm tiểu cô nương ấy …
Đến đây thì ông chuyển sang “ đàm thoại “ bằng tiếng A Phú Hản , có lẽ để cho ba bô lão kia nghe , chẳng hiểu ông nói gì mà cả ba trưởng bối của Thiên Ma cùng à lên một tiếng , Chương Lâm vận dụng vốn sinh ngữ A Phú Hản bằng A của chàng chỉ nghe lỏm bỏm nào là “...con gái ...Thiên Cung ...Ô Lạp Nan Xích …” ôi mệt óc quá , Chương Lâm nhận thúc lờ mờ về công việc Gíao chủ giao cho chàng , chàng hình dung ra những khó khăn mà chàng chắc chắn sẽ gặp phải , chàng lại thấy những khuôn mặt lạnh lùng , dửng dưng vô hồn của những người từng gọi chàng là Đại phu , là con rể yêu của tộc trưởng , và … cái điều mà chàng lo sợ từ trong tiềm thức bây giờ rỏ ràng bộc phát ra là Vương Tường cũng có thể đã quên mất “ chồng chưa cưới đại phu đẹp trai tài giỏi của nàng ” là chàng đây ( sic ! ) .
Thế là sau khi bàn bạc chán cả bốn vị đồng quyết định là Khúc Chương Lâm sẽ được nghỉ lại Thiên Ma 3 ngày rồi sẽ nhận kế hoạch cụ thể đi tìm Vương Tường , người có thể là đầu mối giúp Thiên Ma giải mã ám tự của “ ai đó “ , chưa bao giờ Chương Lâm thấy hăng hái phấn chấn khi nhận lệnh bôn tẩu giang hồ như lần này , hai cô em xinh như mộng của chàng có thể không đi theo cùng , có thể hai cô nàng này đi một hướng khác , có thể là gặp Đại Bất Tri Liễu Trường Giang đễ thực hiện âm mưu à không kế hoạch chớ , Liễu lão thì chàng không lo rồi , chỉ sợ hai cô bé xinh như mộng này là mồi ngon cho bọn háo sắc giang hồ tỷ như tên ….tên gì nhể ….à Trương xấu xí thì phải , nghĩ đến đấy chàng lại thấy lo , chàng lại quên béng ngay nàng Vương Tường , chàng lại muốn đi theo đễ bảo vệ hai cục cưng của chàng , nhưng đâu có được ,chàng chỉ được thực hiện một trong hai việc thôi , nghĩ đến đấy mặt của Chương Lâm nẫu ra , chàng thở dài đánh sượt một cái rỏ to làm cả bốn vị đầu bạc đều ngưng bặt quay lại nhìn ….
Đại giáo chủ tảng lờ như không nghe không thấy gì , ông cười cười nói với Nhất vệ sỹ :
_Con vể nghỉ ngơi ăn uống , ta có cho mở một tiệc nhỏ mừng con thắng lợi trở về , nhưng tình hình này thì tiệc chỉ giới hạn trong các con và một ít anh em thôi …
Ông nói xong thì vổ tay hai tiếng , một cánh cửa thình lình mở ra , một Thiên Ma nhân bưng ra một cái mâm đồng có chạm trổ rất đẹp ước chừng một thước ( ta ) đường kính , ở trên có bày một vài trái cây lạ , Chương Lâm cố đoán nhưng thật tình chàng chẳng biết đó là những loại trái cậy gì , chàng còn thấy một bầu rượu bằng pha lê cực đẹp , chắc đựng một thứ rượu ngon lắm đây , Chương Lâm nhủ thầm như vậy .
Tên Thiên Ma nhân đến trước mặt Gíao chủ và ba bô lão kia , hắn khẻ chào , Giao Chủ mĩm cười , ông không noí lời nào chỉ khẻ đưa tay ra hiệu hắn đem đến cho Chương Lâm , Chương Lâm cúi đầu chào tên Thiên Ma Nhân , chàng khẻ cười rồi nói cảm ơn , chàng đưa tay đỡ chiếc mâm đồng , quái lạ , chiếc mâm đồng này sao thấy quen quen vậy ta !
Hình như chiếc mâm này chàng đã thấy ở đâu rồi , Chương Lâm đưa tay đỡ quà của Gíao chủ vừa khẻ liếc săm soi chiếc mâm đồng , nó có những hình chạm khắc tương tự như chiếc mâm mà Vương Tường đem thịt nướng ra mời chàng cùng Thành Thư ăn trong lần đầu tiên chàng đến Hắc Câu Nhỉ , phải rồi chính chiếc mâm này đây thôi, sao bây giờ nó lại nằm ở Thiên Ma ?
Gíao chủ dường như cũng nhận ra ánh mắt ngạc nhiên của Chương Lâm , ông lại nói :
_ Sau khi con đi khỏi Hắc Câu Nhỉ , bọn đại địch đã khống chế bộ tộc , chúng ta phát hiện ra lai lịch của cô gái ( chắc ông ám chỉ Vương Tường ) chiếc mâm này dường như không phải là một chiếc mâm bình thường , nó dường như được làm từ một vật khác con ạ , chúng ta đã lấy được nó đễ xác minh rõ hơn về nguồn gốc xuất thân của cô gái mà con quen biết …
Nói đến đây ông lại mĩm cười ý nhị , Chương Lâm thấy hai lổ tai của mình nóng lên , chàng ngọng nghịu ấp úng :
_ Đệ tử không chú ý mấy đến vật này ạ … vừa nói chàng vừa đễ nhẹ nhàng chiếc mâm xuống một bệ đá , ngay lúc này chàng mới nhìn kỷ chiếc mâm đồng này , ( lúc trước chắc chàng mãi nhìn cô nhỏ xinh tươi nên không chú ý chăng ? )
Trên chiếc mâm khắc những hoa văn hình người với những trang phục lạ lẫm mà chàng chưa thấy bao giờ , lại có những đàn chim kỳ cục nối đuôi nhau bay ngược chiều kim đồng hồ , những nét khắc khá tinh xảo chìm vào mặt chiếc mâm mà nhìn tổng thể thì thật là hài hòa …
còn tiếp …
Hoang Đàng Tiên Sinh - Võ Mạnh Hùng
0 nhận xét:
Post a Comment