QUỸ CỐC HỒI 71a Thẩm Vấn - Truyền Nhân Thiên Cung
Chương Lâm đâu thể để cho hắn chết được , chàng nhanh còn hơn chim ưng sa mạc vồ mồi , Chương Lâm tay trái bóp ngay miệng Hồ Đoản , tay phải chàng lần lấy cái ống quyển trút ra hai viên thuốc màu xanh , chàng nhét ngay hai viên thuốc vào họng Hồ Đoản , hắn trợn ngược nuốt 2 viên thuốc xong thì nằm vật ra sàn đá , lúc này chàng mới nhìn qua tên hắc y vẫn đang còn nằm bất động cách Hồ Đoản non 20 thước ,Chương Lâm từ tốn tiến lại gần hắn , chàng khẻ đưa tay lên mũi hắn , không còn thở nữa , một tên hắc y chết mà không phải biến thành nước , nhìn sắc da hắn Chương Lâm biết ngay là hắn đã trúng độc , kịch độc nữa là khác , Chương Lâm bất giác quay lại nhìn Hồ Đoản , chàng biết tên thám tử giang hồ này rất mưu trí và thủ đoạn , nhưng hắn luôn thủ sẵn chất độc ghê gớm như thế này thật sự chàng hơi bị bất ngờ , chàng tự nhủ , không thể đưa lưng về phía tên này được , Chương Lâm khều nhẹ cổ tay tên hắc y , cũng vẫn cái sẹo hình chữ nhựt , cũng quái lạ , sao bọn này tên nào cũng có cái sẹo như thế này nhể ( đây là lần thứ 3 chàng tự hỏi như thế ) Chương Lâm tiến lại vách đá , chàng ngồi xếp bằng , lưng hơi dựa vào vách đá xù xì , mắt chàng nhìn thẳng về phía Hồ Đoản , hắn mới vừa suýt chết dưới tay tên hắc y , hắn vẫn nằm im , không cục cựa , Chương Lâm bắt đầu vận nội công , chàng cũng cần chửa dứt nội thương , tuy nhiên chàng cũng phải giám sát tên Hồ Đoản , chàng nghĩ rằng cũng phải cả ngày nửa hắn mới có thể tỉnh lại , Chương Lâm vận nội công một lúc khá lâu thì chàng bổng thấy bụng mình sôi lên ùng ục ,chàng ước tính từ khi trồi lên đây chắc cũng đã hơn một ngày trôi qua , cái lổ trên trần động đã trở nên tối hù , chàng cảm thấy đói bụng , hai ngày qua đâu có ăn gì đâu , chợt nhớ ra cái tay nải đeo choàng vai , Chương Lâm thò tay vào mò mẫm , chàng lôi ra được một cục thịt khô đã nướng chín , lại còn mấy cái bánh hạt kê , nước bọt tràn ứ trong miệng , Chương Lâm quên tuốt tên hắc y còn nằm kia , gả Hồ Đoản đang bất tỉnh , chàng ăn ngon lành loáng một cái sạch nhẳn cái bánh và tảng thịt , Chương Lâm vươn vai khoan khoái , cơ hồ quên mất Hồ Đoản , chàng lại thấy buồn ngủ quá , nhưng đâu có được , nhở Hồ Đoản thức dậy cho chàng một nắm bột của hắn thì mấy em để đi đâu ? tuy nghĩ như thế nhưng mắt Chương Lâm cứ nhíu lại , chàng cảm thấy mõi mệt , chàng muốn ngủ , Chương Lâm ngáp một cái rồi chàng chợt nghĩ ra biện pháp đề phòng , chàng vận một chút nội công rồi cách không đả chỉ nhằm ngay huyệt đạo của Hồ Đoản búng một phát , hắn hơi giật mình một cái rồi lại thiếp đi tiếp , thế là an tâm , chàng thầm phục mình quá đi mất , tui không bao giờ mà không có giải pháp nhể , vừa nhếch mép cười một cái thì chàng đã dựa đầu vào vách đá ngủ thẳng cẳng ….
Khi vầng ánh sáng tròn tròn chiếu thành một vệt dài từ trên nóc động gió xuống ngay chổ Chương Lâm nằm thì chàng tỉnh giấc , trong một giây Chương Lâm ngồi bật dậy , may quá tên Hồ Đoản cũng còn nằm kia , Chương Lâm ngó qua cái xác của tên hắc y , hắn vẫn nằm chỏng gọng , mọi sự như cũ , Chương Lâm định thần thêm một giây rồi chàng đứng dậy thận trọng tiến đến ngay chổ Hồ Đoản , chàng thấy hắn đã thở đều đặn hơn , có lẻ hắn đã qua cơn nguy kịch , Chương Lâm búng tay một cái , Hồ Đoản trở mình , hắn chớp mắt vài cái rồi thở ra một cái khì , nhác thấy Chương Lâm hắn ngồi bật dậy , hai tay thủ trước ngực giương cặp mắt thất thần nhìn chàng không chớp , Chương Lâm thụt lùi lại giử một khoảng cách an toàn hơn , chàng từ từ ngồi xuống , mắt chàng vẫn không bỏ sót một hành động nào của hắn , mất một lúc khá lâu , Chương Lâm mới cất giọng từ tốn :
_ Mi có biết vì sao mi vẫn còn sống không ?
Hồ Đoản không trả lời, hắn vẫn giương mắt như dò hỏi , Chương Lâm lại khẻ nhếch mép cười một cái , chàng nói tiếp :
_ Ta đã nói bọn hắc y không bảo vệ được mi , mà có lẻ chúng cũng không cần như thế , nếu mi không giết hắn thì ta cũng sẽ ra tay thôi , nếu muốn sống và ra khỏi đây , mi phải trả lời cho ta vài điều mi biết …
Lúc này Hồ Đoản đảo đôi mắt của hắn quét nhanh qua tên hắc y rồi cuối cùng y nhìn Chương Lâm , môi y mấp máy :
_ Mi là ai , mi muốn gì ở ta ?
Chương Lâm bật cười khan , chàng khẻ đưa ngón tay trỏ , một luồng chỉ phong màu tím xanh óng ánh xuất hiện , luồng ánh sáng tím đó quét nhanh lên vách động một chữ Thiên bằng sinh ngữ Hán tộc , Hồ Đoản bất giác giật mình , hắn ném một tia nhìn khá hoảng hốt về phía Chương Lâm , mất một giây hắn mới trấn tỉnh , Hồ Đoản cố lấy giọng bình thản hỏi tiếp :
_ Mi lấy gì làm ...làm bảo đảm cho lời mi nói ?
Chương Lâm bật cười , tên này suy bụng ta ra bụng người , chàng ngưng cười , nhìn ngay vào mắt Hồ Đoản , chàng gằn giọng :
_ Bảo đảm ư ? vì ta là Thiên Ma Nhân , vì chúng ta không phải là bọn mi …
Hồ Đoản quay ngay mặt đi chổ khác , ( hắn có đỏ mặt không ? chắc là có chút chút ) mất một giây Hồ Đoản mới trấn tỉnh , hắn buông thỏng :
_ Thế mi muốn hỏi gì ?
Chương Lâm im lặng , chàng nhìn chăm chú vào Hồ Đoản , rồi chàng buông từng chữ :
_ Vương cô nương bây giờ ở đâu ?
Hồ Đoản chớp mắt một cái , hắn ngần ngừ mất một phần trăm giây rồi đáp nhanh :
_ Ta không biết .
Như vậy là hắn biết có một cô nương nhỏ tên Vương Tường rồi , Chương Lâm nhủ thầm , chàng chẳng nói gì cả , luồng ánh sáng xanh tím lần này dữ dội hơn quét thẳng về phía cái xác chết , tiếng xèo xèo của da thịt cháy khét nồng nặc , loáng một cái , tên hắc y đã biến thành ba mảnh , không có chút máu nào .
Chương Lâm thu chỉ phong , chàng không nói gì thêm , chỉ nhìn hắn , Hồ Đoản run rẩy , hắn biết gả non choẹt này không nói chơi , hắn lắp bắp :
_ Đã ...đã đi rồi .
Ai lại chẳng biết , Chương Lâm vẫn không nói , chàng đưa tia mắt đã có chút sát khí nhìn Hồ Đoản , hắn hơi run nói tiếp :
_ Đi với ai ta không biết , có lẻ đi cùng với Hắc tổ mẫu …
Chương Lâm rúng động , như vậy suy đoán của chàng có phần đúng , cô nhỏ ở xóm lều chàng gặp đã chẳng nói là Hắc Hắc tổ mẫu là gì , như vậy bà lão thứ hai đích thị là Triệu Hoàng Lam , mẹ của nàng đi tìm nàng , Chương Lâm hỏi tiếp :
_ Đi đâu , tại sao ?
Hồ Đoản nói thẳng tuột một hơi :
_ Ta chỉ biết Hắc tổ mẫu đem Vương cô nương đi về hướng bắc , có lẻ nhờ cô ấy mà chúng ta sẽ…(Hồ Đoản ngập ngừng) ...thắng bọn mi ….
Chương Lâm nhíu mày , “ thắng Thiên Ma “ mà chỉ nhờ vào tính mạng của Vương Tường , chắc có ẩn khuất gì đây , có lẻ tên này cũng chỉ biết có vậy , chàng chuyển hướng :
_ Bọn mi tới đây làm gì ?
Hồ Đoản lúc này đã lấy lại được bình tỉnh , y nhìn thẳng vào Chương Lâm như dò xét , hắn e hèm một tiếng , lại đảo cặp mắt rồi thong thả trả lời :
_ Mi sẽ cứu ta thế nào ?
Chương Lâm bật cười lớn , chẳng nói chẳng rằng , Chương Lâm vận nội công , thân hình chàng từ từ nhấc bổng lên , một quầng sáng mờ nhạt ánh tím biếc xuất hiện bao bọc lấy thân hình chàng , thình lình chàng vọt nhanh như chớp về phía cái lổ trên trần động ,Chương Lâm dùng Thiên Chỉ Thần Thông như bài dạy của Lão Đồng Nhi Hãn Cát Tử dạy chàng lần trước , Hồ Đoản bật ngay dậy hắn la lớn :
_ Ta nói , ta nói ...cứu ta với ….hắn sợ chàng bỏ đi , Chương Lâm từ từ hạ xuống , chàng ngồi lơ lửng cách mặt đất chừng nửa thước , Hồ Đoản trố mắt nhìn chàng kinh hoàng , hắn lắp bắp :
_ Bọn ta ...bọn ta được Mặc lão thuê đến đây để dò tìm động gió ...như mi đã thấy , tên này ( hắn chỉ tay về phía tên hắc y ) cũng do Mặc lão ...à không phải do bọn ...à cũng không phải ...do ...do...Tứ Tòa Chủ ….vừa nói đến đây hắn lấm la lấm lét như sợ ai nghe được …
Chương Lâm không biết tên Tứ Tòa Chủ ( đọc lại hồi 47 ) Chương Lâm hỏi hắn :
_ Tứ Tòa Chủ là ai ?
_ Ta không biết rỏ lắm , hắn hành tung bí mật , võ công cao siêu hình như là ...là bọn Ba Tư thì phải ...kể ra hắn cũng biết khá nhiều đấy chứ , mặc dù bọn Hắc y không hề tin hắn , có lẻ hắn thu thập tin tức theo nghề nghiệp thám tử của mình , nhiều khi tin tức cũng là tiền và bây giờ đang cứu mạng hắn .
Chương Lâm ngẩm nghĩ một hồi rồi chàng cất giọng :
_ Ta hỏi câu chót , mi phải trả lời đúng , chính xác , nếu mi lừa ta , lần sau ta sẽ cắt mi thành 30 mảnh chứ không phải chỉ 3 mảnh thôi đâu …
Hồ Đoản mím môi , mắt y đảo lia lịa .
Chương Lâm nhếch mép , chàng cất giọng từng tiếng :
_ Bọn Ba Tư này xuất phát từ đâu ...vừa nói chàng vừa chỉ vào ba mảnh xác chết ...dĩ nhiên là từ Ba Tư rồi , vậy cũng hỏi , chắc ý Chương Lâm muốn hỏi căn cứ của bọn chúng chắc .
Hồ Đoản mím chặt môi , nói ra thì cũng sẽ chết , không nói thì chắc chết liền , y liếc khẻ ba mảnh xác chết lần nữa như muốn xác minh cái y thấy là thật , Hồ Đoản quay sang Chương Lâm , y nhìn vào mắt chàng khẻ nói :
_ Mi đưa ta lên đi đã , rồi ta sẽ nói …
Chương Lâm bật cười , chàng đứng dậy từ tốn phủi bụi rồi nói :
_ Mi ở lại nhé , nhớ thu dọn mấy cái này …chàng chỉ ba mảnh xác chết ,đoạn chàng nhún mình , Hồ Đoản lao ngay đến ôm chặt chân chàng , hắn rên rỉ :
_ Thôi ta nói , ta nói ….
Chương Lâm hất văng Hồ Đoản ra , hắn ngả dúi dụi , chàng cung tay cơ hồ muốn xuất chiêu , Hồ Đoản lắp bắp nói nhanh :
_ Cách Huyền Cơ Thủy Cung chừng một ngày đường về phía bắc , ta có nghe bọn cung đồ nói như thế …
Chương Lâm thu chưởng , chàng ôn tồn :
_ Ta sẽ thòng dây xuống , mi tự leo lên nhé …
Vừa dứt tiếng thì thân hình của chàng đã lao vút lên nhắm cái lổ bé tí vẫn còn sáng , Hồ Đoản nghệch mặt ra , khi y hiểu ra sự việc thì Chương Lâm đã mất dạng sau cái khung trời tròn ủm cao vòi vọi kia rồi …
Hồ Đoản hì hụi cả một canh giờ mới leo đến cái lổ , hắn lẩm bẩm lầm bầm không ngớt , bao nhiêu họ hàng thân bằng quyến thuộc của Chương Lâm đều được hắn đem ra thóa mạ , không tức giận sao được , thằng oắt con Thiên Ma Qủy Thần gì đấy chơi ác , nó thòng sợi dây ngắn ngủn làm ông mày chụp ếch mất mấy lần mới leo được lên đây ,Hồ Đoản ngồi thở phì phì , hắn nhớ lại cái ống đá kỳ quặc , nhiều bộ xương người xương thú trên đường hắn và tên hắc y bò lên, quả là không có ai ra được nếu không phi thân được như tên nhãi , ngừng suy nghĩ hắn nhìn quanh , dường như đây là một thung lũng , xa xa rặng Thiên Sơn hiện ra rỏ ràng , bên tay phải hắn một ngọn núi cao vút , chắc cũng thuộc dãy Thiên Sơn , Hồ Đoản cố gắng đứng dậy , hắn phải tìm đường về lại Cáp Mộ Khắc , và hắn phải đi nhanh về Huyền Cơ Thủy Cung , không biết có nên không , Hồ Đoản băn khoăn , không biết phải nói như thế nào với lão Mặc Ưng Công cho xuôi tai nhể , chắc không sao , dù gì cũng đâu có nhân chứng , tên nhãi ranh Thiên Ma chắc cũng không dễ gặp lại , chắc hắn cũng không nói ra đâu , hắn là Thiên Ma Nhân mờ , Hồ Đoản tặc lưỡi một cái rồi nhắm hướng đường quan chạy biến…
còn tiếp….
0 nhận xét:
Post a Comment