Dec 7, 2013

QUỶ CỐC HỒI 72b Huyết Chiến - TRUYỀN NHÂN THIÊN CUNG

QUỶ CỐC HỒI 72b  Huyết Chiến - TRUYỀN NHÂN THIÊN CUNG

Chương Lâm cắm đầu cằm cổ chạy như ma đuổi ròng rả hai canh giờ thì chàng bắt đầu thấy đói , thò tay vào tay nải chàng mừng húm vì cũng còn một nửa cái bánh kê “ mua “ hôm qua còn thừa , cũng may chàng chẳng vất nó đi , vừa chạy vừa nhấm nháp , chàng tính toán muộn lắm thì đến trưa chàng sẽ đến cánh cửa đá, Chương Lâm thò tay lần nửa vào cái tay nải hành lý của chàng , thanh gươm Thiên Ma của chàng vẫn còn nằm đấy , thò tay vào lưng quần , cái ống quyển cũng vẫn còn , Chương Lâm cảm thấy an tâm , đánh nhau chắc chắn sẽ có , bọn hắc y và đám Côn Luân không biết có nhiều không, chàng thầm suy tính về trận chiến sắp đến trong chốc nửa thôi , chàng có phải ra tay trước không , chàng có phải dùng đến tuyệt chiêu võ công ngay từ đầu không , có lẻ sẽ phải như thế nếu chàng không muốn bị xa luân chiến dẫn đến thảm bại và có thể bị bắt hay tử thương , mãnh hổ nan địch quần hồ …
Chương Lâm chạy miết , mặt trời đã lên cao , sắp trưa rồi , quang cảnh cũng dần quen thuộc , sắp đến rồi , Chương Lâm thấy lòng nặng trĩu , chưa bao giờ chàng thấy căng thẳng như lần này khi chàng chạm trán kẻ thù , chàng sợ ư ? chàng sợ thì ít nhưng nổi lo lắng về Vương Tường dâng cao khi chàng đến gần cứ địa của bọn tà binh , lại còn bức mật thư của Giáo Chủ gởi Triệu mẫu , việc này phải càng nhanh càng tốt đễ Thiên Ma còn giải mã ám tự của  “lời nhắn”, việc này có thể liên quan đến vận mệnh của môn phái trước trận tử chiến sắp đến , bao nhiêu nổi lo lắng tràn ngập tâm trí Chương Lâm ,mãi miết suy nghĩ Chương Lâm hơi giật mình khi thấy ngọn đồi quen thuộc đã thấp thoáng trước mặt , chàng chạy chậm dần rồi dừng lại , Chương Lâm muốn ngồi thụp xuống xã hơi một cái , suốt từ sáng lúc nhanh lúc chậm chàng chưa dám nghỉ ngơi phút nào , cái cửa đá đã thấy từ xa , chàng ước cũng khoảng vài chục trượng , Chương Lâm ngồi xuống ngay một gốc cây ven đường , chàng thở phì phì , mắt chàng không quên chăm chăm vào cái khoảnh cỏ phía trước , Chương Lâm vận công nhè nhẹ , chàng muốn lấy lại sức trước khi tìm ra khóa mở và bước vào trận chiến …
Thình lình Chương Lâm giật bắn mình khi chàng nghe một tiếng động nhỏ , rất nhỏ mà nếu chàng không đang chăm chú thì chắc nó đã lẩn vào tiếng gió thổi rào rạt , Chương Lâm giương to đôi mắt ,chàng chớp chớp mấy cái như để xác định lại cái chàng vừa nghe , vừa thấy ... nơi cái khoảnh cỏ ...một cánh cửa khá to bật mở , cánh cửa khá rộng đủ chổ cho hai cái bóng người ngựa đi qua , mà đúng vậy , hai cái bóng người ngựa đang nhanh chóng ra khỏi cửa , chúng rẻ ngay về hướng chàng đang ngồi , hướng quay về trung nguyên ...đâu phải chỉ có hai , lại hai bóng người ngựa nữa phi nhanh qua cửa , rồi thêm hai bóng …
Chương Lâm phòng nhanh vào bụi rậm, chàng đếm được đến lúc này là bốn tên đã băng ngang qua mắt chàng , hình như cũng còn bốn tên khác  đang ra khỏi cửa hang , chúng cũng đang nhanh chóng rẻ về phía chàng …
tên đi đầu nhóm sau đã hiện ra trước mắt chàng , quái ! sao tên này giống tên Hán tộc hôm qua xin ăn ngủ ở Khốt Lục Đa thế ? Tâm trí Chương Lâm sáng bừng lên , chàng chồm hẳn ra nhìn cho kỷ , tên thứ hai là một nữ nhi , không một bà lão thì đúng hơn , bà lão có khuôn mặt hao hao giống ai nhể , một khoảnh khắc chừng một phần trăm giây thoáng qua tâm trí chàng , phải rồi giống Vương Tường chứ ai , Triệu mẫu ! phải rồi , nhưng bà đâu có vẽ gì là tù binh đâu , bà tỉnh queo mờ ! Chương Lâm thấy tâm trí chàng bấn loạn , hai tên đi sau hơi nhỏ con , chúng còn che mặt bằng một vuông khăn chỉ chừa hai con mắt , chúng không hề nhìn ngang ngó dọc gì , chúng đang hối hả vượt qua mặt chàng , lúc này tên đi đầu nhóm đã dừng lại và chạy bọc hậu , hắn nhường cho Triệu mẫu và hai tên che mặt đi trước , hình như bọn dẫn đầu cũng chạy chậm lại chờ bọn này , Chương Lâm chưa hết bàng hoàng thì chàng lại nghe có tiếng vó ngựa , lại hai tên vừa phóng nhanh qua mắt chàng , vậy là chúng có tổng cộng mười tên , phân nửa trong số bọn này mặc đồ đen , đang nhìn theo bọn chúng thì bất giác Chương Lâm quay lại nhìn cánh cửa đá , nó đâu mất tiêu rồi , chắc nó đã đóng lại , Chương Lâm băn khoăn dữ dội , bây giờ đi theo bọn này hay vào hang động kia , trù trừ mất hai giây Chương Lâm quyết định chạy theo bọn lúc nảy , lúc này  bọn chúng đã chạy cách xa Chương Lâm độ chừng hai mươi trượng , chàng vội nhún mình tót ngay sang bên kia đường , chàng định chạy men theo những bụi cây cỏ lúp xúp ven đường , nhưng chàng kịp nhận ra rằng như thế thì chàng sẽ không chóng thì chày sẽ  bị bỏ lại vì bọn này phi nước đại , ngựa của bọn tà binh này cũng tốt thật , Chương Lâm thầm nhủ như thế , chàng quyết định …
Chương Lâm phóng nhanh lên ngọn cây , chàng giở Thiên Ma cước thủ chạy trên những tàn cây cặp men theo đường quan , chàng cố giử khoảng cách an toàn với bọn hắc y , thời gian cũng đã chừng hai khắc , Chương Lâm căng mắt nhìn theo bọn chúng , qua làn bụi tung mờ phía trước , chàng thấy thấp thoáng bóng những tên áo đen đã từ từ tụt lại phía sau , dường như chúng có ý đoạn hậu để bảo vệ cho những tên mặc thường phục chạy trước , chàng chỉ còn thấy mờ mờ hai tên bịt mặt , đang được dồn lên phía trước , những tên này dường như không bắt kịp được tốc độ của cả đoàn cho nên những tên hắc y phải đi chậm , có lẻ chúng không muốn hai tên bịt mặt rơi lại chắc ? vừa chạy Chương Lâm vừa thầm đoán như vậy , bổng nhiên hai tên đi sau cùng ghìm cương , hai con ngựa bị dừng đột ngột , chúng hí vang …
Chương Lâm lở đà , chàng dừng ngay lại , chưa kịp định thần thì chàng đã thấy hai cái áo đen nhún mình rời ngay yên cương và hai luồng đao ảnh loang loáng trước mặt chàng …
Chương Lâm cuống cuồng lộn ngược về phía sau , chàng không kịp rút gươm , Chương Lâm cung tay đánh đại ra ngay một chiêu Thiên Ma trảo công , chưởng thức của chàng chẳng trúng đâu vào đâu , nó chỉ làm mấy ngọn cây gảy đổ nghe cái rầm , lúc này Chương Lâm cũng đã kịp nhìn thấy nhiều cái bóng vây xung quanh chàng , đao ảnh cùng chưởng lực loang loáng cùng những tiếng la hét , Chương Lâm một tay bắt ấn miệng chàng cũng hét lên một tiếng , Chương Lâm đẩy ra một thức của Thiên Chỉ Thần Thông , chàng mong nhanh chóng hạ được vài tên để lấy lại thế cân bằng , tay kia chàng thò nhanh vào tay nải rút ngay thanh gươm cong của chàng , Thiên Chỉ Thần Thông tạo ngay một quầng sáng màu tím nhạt , hai tên áo đen tạt ngay ra hai bên, chúng cũng cùng cung tay hợp nhất đẩy ra ngay hai luồng sáng bạc ánh xanh biếc kèm theo hai đao ảnh tiếng rít nghe rợn người , tiếng chưởng phong chạm nhau nghe cái ầm , hai cái bóng áo đen vội bay vút ngay ra , không kịp nhìn thấy hai tên này có hề hấn gì không thì đã thấy thêm nhiều cái bóng chấp chới bên cạnh , đao ảnh kiếm ảnh loang loáng , chàng đã lọt vào trận pháp lấy thịt đè người của bọn này rồi , Chương Lâm than thầm như thế , vừa múa tít thanh gươm từ trước ra sau chống đở những đường đao của bọn hắc y , chàng dùng tay trái liên tiếp đở những luồng chưởng phong của những tên phía ngoài …
Bổng Chương Lâm thấy hơi nhói phía vai trái của chàng , vài giọt máu tạt ngay vào mặt , chàng thấy có chút vị mặn nơi miệng , chàng đã trúng kiếm của bọn này , ngay lập tức Chương Lâm bế quan , chàng cố gắng dịch đổi huyệt đạo đề phòng có độc , hơi bị phân tâm một chút Chương Lâm dính ngay một chưởng của tên hắc y , chàng hộc ra một bụm máu to , Chương Lâm điên tiết , chàng gào lên một tiếng khủng khiếp đẩy ra ngay một luồng Thiên Chỉ Thần Thông mười thành công lực , một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên , hai cái bóng áo đen văng ra xa rớt xuống nghe cái bịch rồi nằm im không cục cựa , Chương Lâm thấy nhẹ nhỏm , chàng đã giảm được áp lực , còn bốn tên , Chương Lâm khua tít thanh gươm , chàng thấy hơi choáng , chàng cố gắng tấn công , tấn công , tấn công liên tục …
Một tên hét lên , hắn gục xuống , máu tuôn xối xả từ cổ họng , một tên nữa bị loại , Chương Lâm chập choạng , chàng không còn thấy gì , không chàng vẫn thấy nhưng đó chỉ là những hình bóng mờ ảo , hình như chàng thấy lạnh theo sống lưng , rồi chàng lại thấy tê dại nơi tay cầm kiếm , chàng thấy lạnh , thật lạnh , Chương Lâm cơ hồ không còn cảm giác gì , chàng chỉ múa tít thanh gươm , bao nhiêu chiêu thức nằm sâu đâu đó trong đầu chàng , trong cánh tay chàng , chúng tuôn ra ào ạt , chàng không cảm thấy gì , tay phải múa kiếm , tay trái chàng đẩy ra liên tục Thiên Ma trảo công , Thiên Chỉ Thần Thông , chàng lại nghe một tiếng thét nữa vang lên , thêm một tên bị loại , không biết hắn trúng chưởng hay kiếm nhỉ , Chương Lâm thấy lâng lâng , dường như chàng đang bay , đang lơ lửng , chàng không ngừng múa may …
 
Tên Côn Luân và bà lão ( đến lúc này Chương Lâm xác định bốn tên lái buôn đích thị là bọn Côn Luân ) đứng lược trận từ nảy giờ , chúng im lìm , hai tên bịt mặt cũng chẳng có phản ứng , hình như hai tên này vô can với cuộc huyết chiến đang đến hồi đẩm máu? một tên bịt mặt dáng thanh mảnh hình như đang làm một cử chỉ gì đấy , hắn muốn xông vào tiếp sức cho đồng bọn chắc , lão bà dẩn đầu tốp người ngựa lúc nảy chăm chú nhìn Chương Lâm đang ra sức chống đở hai tên còn lại , chàng đã hạ được bốn tên rồi , nhưng chàng cũng đã sức cùng lực kiệt , đường gươm của chàng đã chậm , chưởng lực của chàng không còn uy lực , chàng đã nhận thêm mấy nhát chém , mình chàng đầy máu , ngay lúc này lão bà kia xông vào thì chàng chết chắc , Chương Lâm rống to một tiếng đau đớn , chàng vừa chịu thêm một chưởng của tên hắc y bên trái , tên bịt mặt cởi ngựa đứng ngoài chợt lay động , hình như hắn có vẽ bứt rứt , hắn muốn kết thúc mạng sống tên Thiên Ma sớm chăng ? lão bà dường như đang phán đoán tình thế , ngay lúc này ra tay là tên kia khó chịu thêm được vài chục chiêu , Nhất Vệ Sỹ , truyền nhân  kế vị Giáo Chủ Thiên Ma Thần Gíao phen này bỏ mạng nơi đây , bỏ lại ba em đang độ phơi phới , và cuộc đời tuy máu me tràn trề nhưng không phải là không có niềm vui sao ? Chương Lâm cố gắng múa tít thanh gươm của chàng , chàng đã ra đến thức cuối cùng của Thiên Ma Thần Công , chàng cũng đã vận dụng hết sức Thiên Chỉ Thần Thông rồi , nhưng còn một cái chàng chưa đem ra xài …
Bất thình lình Chương Lâm thu ngay kiếm lực , chàng lộn nhào về phía sau , trong một phần mười giây , Chương Lâm rút ngay cái ống quyển , chàng vận công lực tối đa , chỉa ngay về phía tên đang theo sát chàng , một luồng hào quang vàng chóe lấp lánh vọt ra ngay tức khắc , tên  mặc Hán phục kêu lên đau đớn , toàn bộ ám khí ( đúng là Chương Lâm chơi bài hạ sách ) của cái ống quyển găm chi chít vào mặt , tay ngực của hắn , tên này đau đớn khuỵu ngay xuống , tên còn lại hoảng hồn tạt ngang , hắn sợ dính ám khí của chàng , bây giờ thì ngang bằng rồi , một chọi một thôi ….
Lão bà và tên  Côn Luân đứng ngoài hét to , hai luồng đao và kiếm ảnh loáng loáng rực sáng tạo thành một tấm lưới ánh sáng chụp ngay xuống đầu Chương Lâm , trong cái nhìn mờ mờ về phía trước , Chương Lâm không còn nhìn thấy gì , dường như máu đã tràn trề trên gương mặt của chàng , Chương Lâm bất giác buông thỏng thanh gươm, trong một cố gắng , có lẽ là lần cuối cùng của cuộc đời chàng , chàng dùng hai tay đẩy ra một chiêu Thiên Chỉ Thần Thông với hết sức lực còn lại , bên tai Chàng nghe văng vẳng một tiếng gào rồi chàng té xuống , không còn cảm giác gì nữa…

còn tiếp….

0 nhận xét:

Post a Comment