QUỶ CỐC HỒI 73a Giải cứu nghĩa tế - TRUYỀN NHÂN THIÊN CUNG
...Vương Tường xuống miêu tấn , hai tay nàng xòe ra , mắt nàng gườm gườm như cơ hồ đang “thiêu cháy” đối thủ , Vương Tường đang chuẩn bị ra chiêu quyết định , Thành Thư cũng xuống bộ , nàng mím cái môi xinh nhỏ của nàng, lại còn khẻ nhếch nhếch mấy cái , nàng quơ thanh liễu kiếm đặc trưng của Thiên Ma xoay tít tạo thành những quầng sáng bạc chớp lóa rồi nàng quay sang trái thật nhanh hét thật to( vì nàng vốn dỉ hét to lắm ) :
_ Bất Tỷ , đừng nương tay …
Bất Yến chẳng nói chẳng rằng , nàng vọt lên cao , hai tay nàng đẩy nhanh ra một chiêu Thiên Ma Trảo Công nhằm ngay đầu Vương Tường phóng thẳng xuống , Vương Tường cũng thật nhanh lẹ , nàng vừa đưa tay phát ra một chiêu thức kỳ bí , chẳng rỏ là võ công gì , chỉ thấy ào ạt những luồng trắng bạc ánh vàng hực đón lấy chưởng ảnh của Bất Yến , tay kia nàng bắt ấn búng ra liền một đám tia sáng nhỏ mảnh cũng trắng bạc ánh vàng về phía Thành Thư ….
Chương Lâm cố gắng nhỏm dậy , chàng cố đưa hai tay ra để ngăn cản những luồng chưởng lực , nhưng dường như chàng bất lực , chàng không thể làm gì được , một tiếng ầm vang lên , Chương Lâm gào lên một tiếng , chàng đã không thể ...không thể can thiệp , không thể chặn đứng hay hóa giải những đòn thù quyết liệt của ba cô gái ...chàng thoáng thấy Vương Tường bị hất tung lên cao , chàng cũng thấy Thành Thư hét to đau đớn rồi cũng gục xuống tại tràng , còn Bất Yến ? Bất Yến đang nằm im lìm bất động ...không ai còn sống ! Chương Lâm thoáng nghĩ như thế , chàng gào to , một tiếng gào thấu mây xanh …
Đau thật , hai má của chàng đau rát , Chương Lâm mở bừng mắt , chàng ngồi ngay dậy , chung quanh chàng la liệt xác chết , Chương Lâm thất thần , bất giác chàng ngó quanh rồi hét to :
_ Vương Tường , Thành Thư …
Không ai trả lời , Chương Lâm lại hét lên lần nữa :
_ Bất Yến ….
Cũng không có ai trả lời chàng , Chương Lâm ngồi thụp xuống , những xác chết vẫn còn nằm kia mờ , chàng gắng gượng vận công , chàng định thần , bổng chàng nghe một giọng nói , từ tốn hơi lạnh lạnh bên tai :
_ Mi kêu ai thế …
Chương Lâm giật bắn người , trước mặt chàng một bà lão đang ngồi xếp bằng , bà đưa cặp mắt sáng lòa chẳng có vẽ gì là già nua , trái ngược với bộ dạng bên ngoài , chàng lại nheo mắt một cái nom cho rỏ hơn , trời đất ! con mụ già khi nảy tấn công chàng chớ ai , chỉ trong một phần trăm giây Chương Lâm nhớ lại tất cả , thế là đâu có Vương Tường , đâu có Bất Yến Thành Thư , chàng chỉ mơ , chàng chỉ mê sảng thôi , Chương Lâm trong tích tắc bổng cảm thấy sung sướng , chàng hơi thở phào , thế là chẳng có chuyện ba người đẹp giết nhau nhể , chàng quay về với thực tại , chàng bị trọng thương dưới chưởng lực của bà lão kia , những xác chết chung quanh chàng đây hẳn là bọn Côn luân , bọn hắc y , vậy ...bà lão này ...chàng hơi ngần ngừ một chút , còn ngần ngừ gì nữa , đích thị mụ này là kình địch cuối cùng của chàng rồi còn gì , Chương Lâm đứng bật ngay lên , chàng cung tay đẩy ra ngay một chiêu Thiên Chỉ Thần Thông , luồng chưởng lực của chàng ngắc ngứ , bà lão kia bổng bật cười khanh khách , bà khẻ búng tay , một luồng chưởng quang bao trùm lấý Thiên Chỉ Thần Thông của chàng làm nó càng thêm ngắc ngứ , công lực của chàng chưa hồi phục , khi công lực không đủ để thi triển thì Thiên Chỉ Thần Thông hoàn toàn không có tác dụng gì , nhiều khi còn phản tác dụng , Chương Lâm vội thu chưởng về chàng cố gắng vọt sang bên trái để tránh luồng chưởng phong của lão bà , tuy nhiên lão bà có vẻ không muốn đả thương chàng , luồng sáng vàng chóe vụt tắt , bà lão cất tiếng rành rọt :
_Thiên Ma Nhân , Thiên Chỉ Thần Thông của mi không thể thi triển được đâu …
Chương Lâm rúng động , bà lão biết chàng là Thiên Ma Nhân , có thể , vì chàng đã đối đầu với bọn Côn Luân và bọn hắc y , nhưng biết cả võ công của chàng thì quả là khá bất ngờ , Chương Lâm không biết đối đáp ra sao , chàng chỉ giương mắt nhìn chòng chọc vào bà lão , bà lão có gương mặt giống Vương Tường làm chàng cảm thấy gần gũi lại vừa thấy bất an ,bà lão lại bật cười , bà chỉ tay về phía sau lưng , Chương Lâm nhìn theo , chàng thấy có hai bóng người đang ngồi tựa lưng vào nhau , dường như họ đang vận công hay chửa thương gì đấy , bà lão ôn tồn nói với chàng :
_ Dường như mi đi tìm những người này chăng ?
Họ là ai , làm sao bà này biết chàng đi tìm người , tại sao chàng vẫn còn sống đến giờ này , bây giờ thì Chương Lâm đã nhớ rỏ ràng tất cả , và chàng nhận biết được tình trạng trầm trọng của mình , bà lão ngồi kia chỉ cần búng tay là chàng qua đời , tại sao bà không giết chàng , ngay cả lúc nảy , khi chàng đang đối đầu với bà …
Bà lão nhìn xoáy vào hai mắt chàng , giọng bà âm trầm :
_ Mi là gì của con gái ta , Vương Tường ….
Chương Lâm suýt ngất đi , trời đất ơi , Triệu mẫu đây sao , kẻ địch của chàng lại là mẹ Vương Tường , là Triệu mẫu !
Chương Lâm cơ hồ nghẹn thở , chàng không đáp trả được , bà lão vẫn từ tốn nói tiếp :
_Vì con gái ta mà mi liều mạng như thế , cũng may …
Bà ngừng lại , Chương Lâm hoang mang , cũng may thế nào , bà đã tha mạng cho chàng à , tại sao thế , Chương Lâm ấp úng :
_ Ta có ...liên quan …
_ Liên quan gì ...bà hỏi lại .
_ Ta là ...phu quân của Vương muội …
Bà lão có vẽ bất ngờ , bà cười to có chút vui vẽ :
_ Hóa ra ta vừa cứu nghĩa tế đấy à …
Lại tới phiên Chương Lâm bất ngờ , cứu là thế nào , tí xíu nữa là chàng bỏ mạng dưới chưởng lực của “mụ ta” mà lại cứu à , bà lão thấy chàng có vẻ hoang mang thì bà mĩm cười có vẽ hiểu chuyện , bà ôn tồn nói :
_Cũng may là ta tới kịp , chứ không thì mi đã bỏ mạng dưới tay của Triệu muội rồi …
Trời đất , hôm nay quả là nhiều chuyện bất ngờ , Triệu muội là thế nào , điên cái đầu mất , Chương Lâm hoang mang tột độ , miệng chàng ấp úng không nói nên lời , bất giác Chương Lâm nhìn qua vai bà lão , hai người đang ngồi kia ...là ai ...Vương cô nương chăng , chàng chập choạng đứng lên , bà lão phất nhẹ tay , một áp lực đủ mạnh buộc chàng ngồi xuống , Chương Lâm lại ấp úng :
_ Bà là ai ,Triệu muội nào ….
Bà lão nghiêm nghị nhìn vào chàng và nói :
_ Kẻ tấn công ngươi là em song sinh của ta , Triệu Hiểu Lam …
Chương Lâm lại một phen bất ngờ , thì ra mẹ Vương Tường có em song sinh , đây quả là điều mà ngay Thiên Ma cũng không ngờ đến , và ngay lúc này thì chàng hiểu ra Hắc Hắc tổ mẫu có thể là Triệu Hiểu Lam lão bà , người đầu tiên “dắt” Vương Tường đi , Triệu Hoàng Lam chính là bà thứ hai , người dẫn ông lão Ô Lạp Nan Xích đi tìm Vương Tường , ủa , vậy Vương Tường đâu rồi , lão tộc chủ bố vợ chàng đâu rồi , nghĩ đến đó Chương Lâm lật đật nhõm dậy ,Triệu mẫu chắc cũng hiểu được tâm trạng của chàng , bà khoát tay :
_ Mi đừng có làm loạn lên thế …
Chương Lâm ngơ ngác , họ đâu rồi nhể .
Bà lão lại ôn tồn nói :
_ Vương nhi và lão gia nhà ta còn đang vướng Diệt Hồn Bại Não bí thuật , họ chưa hoàn tỉnh đâu …
Chương Lâm súyt chút thì nhảy cẩng lên , Vương Tường của chàng sống , Ô tộc chủ cũng còn sống , ôi sao mà hạnh phúc thế , nghĩ lại ông trời cũng công bằng chứ nhể, Chương Lâm cố nhỏm người lên , chàng muốn cung tay cảm tạ Triệu Hoàng Lam , bà lão lại mĩm cười , bà xoay người về phía sau , bà khẻ đưa tay búng nhẹ về phía hai người lúc nảy , hai người mà Chương Lâm nhìn thấy ngồi dựa lưng vào nhau phía sau Triệu mẫu , ChươngLâm cố đứng lên , chàng chạy khập khểnh về phía hai người này , chàng dùng cả hai tay kéo hai tấm che mặt của cả hai …
còn tiếp….
0 nhận xét:
Post a Comment