Apr 2, 2014

QUỶ CỐC HỒI 77a Nội gián ? PHÙ MA DIỆT CHÍNH

QUỶ CỐC HỒI 77a  Nội gián ?  PHÙ MA DIỆT CHÍNH

Quyển 2
Mai Viên ngồi thừ ra nghĩ ngợi , Thất Xủ Cô cũng thôi liếng thoắng , cả hai dường như đang chạm tới một cái gì ghê gớm , Mai Viên quay lại nắm lấy tay Thất Xủ Cô nàng cố cười gượng : 

- Có lẻ không phải đâu , từ nào giờ bản môn chưa có chuyện ấy đâu muội , chia bè kết phái thì đâu chẳng có chứ , làm nội gián quyết không có được

Mai Viên kết luận yếu xìu , Thất Xủ Cô dường như cũng nhận ra cái sự trầm trọng mà mình tạo ra , cô chẳng dám hó hé tiếng nào nữa , chắc hẳn nàng cũng đang thầm trách mình tại sao có cái ý nghĩ điên khùng ấy chứ.

Để xua cái ý nghĩ khủng khiếp đang từ từ bén rễ mọc mầm trong đầu , Mai Viên đứng dậy , nàng nói vui vẻ dứt khoát: 

- Thôi, đi xuống nhà chay kiếm gì ăn đã , rồi nói tiếp

Vừa nói nàng vừa nắm tay Thất Xủ Cô lôi đi , Thất Xủ Cô la lớn : 

- Muội đâu có ăn chay …

- Nói vậy quen rồi , mặn ngọt chi cũng có mà 


- Thế có rượu không ?

Mai Viên quay lại nhìn Thất Xủ Cô , nàng làm bộ trừng mắt rồi nói : 

- Muội cũng bày đặt uống rượu à ?

Thất Xủ Cô cung tay lại trước ngực , cô nàng làm ra vẻ nghiêm trọng :

- Giải sầu , giải xui , giải ế...chữ ế nàng cố kéo dài ra làm Mai Viên cũng bật cười.

Cả hai vừa đi vừa cười nói vui vẻ , như không có chuyện gì , Côn Luân đang tíu tít chuẩn bị vào tiết Nguyên đán, đệ tử ngoại môn cũng lần lượt quay về đón xuân , vụ cháy như một cái tát làm sửng sốt Côn Luân nhân , mọi người lấm la lấm lét , xì xào bàn tán , suy đoán thế này thế kia , rồi lại đổ lỗi cho nhau , dường như ai cũng đã có sẵn một cái lý do , hay một lập luận gì đấy để chứng minh mình vô can , không có lổi hay là vô tình thôi , những môn hạ canh gác ngay lúc cháy thì có phần sợ sệt hơn , họ biết Bành Cổn rất nghiêm khắc và bị trừng phạt chắc là điều không thể tránh khỏi , thế mà hai cô nương lại cười cợt nói chuyện vui vẻ thế kia thì bực thật…

Mai Viên bưng cái dĩa sứ men ngọc rất đẹp với một con cá lăng hấp , Thất Xủ Cô kẹp nách chai rượu gạo hai tay bưng một tô canh đậu hủ , cả hai chọn một cái bàn khuất trông ra  một thung lủng xanh mướt , có lẻ chổ này trong nhà chay là chổ đẹp nhất , Mai Viên cười tươi và nói : 

- Cá này ngày nào nhà bếp cũng làm nhở khi Bành huynh về có dọn đấy , nhưng hôm nay đến giờ vẫn chưa thấy về , tỷ đem đãi muội , ôi ! mấy bà già la quá chừng ...ý nàng muốn nhắc đến những môn nhân Côn Luân nữ trọng tuổi rồi và lại không còn gia đình , các bà này thường tình nguyện xuống nhà chay làm việc , ngoài giờ tu luyện họ vẫn lấy việc bếp núc cho cả trăm con người làm vui …

Thất Xủ Cô rót ngay rượu vào hai cái chung , nàng vừa đưa ngang mày vừa ra giọng có vẻ sành sỏi : 

- Chúc mừng tỷ xuất giá hạnh phúc ….

Mai Viên lườm Xủ Cô một cái rồi vui vẻ nâng cái chung của nàng , cả hai cùng uống hết ngay , hai cô vừa ngắm cảnh vừa cười vui trò chuyện , chừng một canh giờ thì cả hai đã hơi ngà ngà một tý , thức ăn cũng đã hết , trời cũng đã xế , Mai Viên thấy rất vui , nàng đã quên bén cái vụ nội gián nội phản chi đó , quên tuốt cái vụ cháy chiếc gì gì đấy , bây giờ nàng vui , nàng thấy yêu đời , nàng thấy tràn trề sức sống , tràn trề hy vọng , vịn vào thành ghế , nàng đứng lên , Thất Xủ Cô có vẻ cứng cựa hơn , nàng nhanh nhẹn vơ hết chén đĩa làm một chồng , nàng bảo : 

- Muội dẹp luôn cho 

Cả hai lửng thửng tưng tưng đi về phía cuối nhà chay , giờ này nhà bếp đang sửa sọn cho buổi chiều , thường thì một số sẽ vào ăn ngay tại đây , số còn lại sẽ tự đem thức ăn về phòng , nơi làm việc ,  việc dọn cơm tận nơi chỉ ưu tiên các bậc tiền bối đã nhập thất tu luyện, không léo hánh ngoài đời nữa.

Vừa về đến phòng thì một nữ môn nhân dáng trung niên xuất hiện ngay trước mặt hai cô , bà ta vừa cười cười vừa có vẻ dấu cái gì đấy sau lưng : 

- Tứ hiệp cô nương , chịu gì đi nhé

Mai Viên dương đôi mắt đã nằng nặng của nàng nhìn vào phía sau lưng của bà , nàng đoán biết rồi , nhanh như chớp , Mai Viên lòn ngay ra sau lưng bà , tay nàng vừa chạm vào cái vật đấy thì nữ trung niên cũng không kém , bà xoay còn nhanh hơn Mai viên đồng thời nhún nhẹ bay ngay qua đầu nàng thuận tay còn vổ nhẹ vào vai nàng một cái , cã hai vừa cười vừa tranh nhau một vật gì , à không , không phải , một phong thư , Thất Xủ Cô đã đoán ngay ra nó là của ai rồi , Mai Viên vừa nghiêng người tránh cái vổ tiếp theo của nữ trung niên và nàng nhanh tay kẹp ngay bức thư , vừa kẹp được thì Mai Viên đã dấu ngay phía sau lưng đồng thời nàng lùi nhanh ra xa , vừa đưa lên tầm mắt nàng vừa lêu lêu nữ trung niên , bà cười to và la lên : 

- trả công cho ta 

Mai Viên cong cớn : 

- Của muội mà , mà tỷ muốn chi , nói đi 

Nữ trung niên đảo mắt nhanh một cái rồi xuống giọng : 

- Tết cho ta về nhà , nhé…

Mai Viên sửa bộ đứng ngay ngắn , nàng vừa sửa áo xống vừa cười cười nhìn nữ trung niên ra điều tui biết rồi :

- Thăm ai , nói mau

Nữ trung niên nhỏ giọng , bà ra vẻ năn nỉ : 

- Thăm con trai , xuân này nó về nhà , có lẻ cũng sẽ cưới vợ

Mai Viên nhìn ngay vào bà , nàng nói : 

- Được , tỷ cứ về , nhưng bao giờ lên thì tỷ phải cho muội biết nhé , trong lúc này sư phụ không thích cho ai về đâu

Nữ trung niên rối rít :

- Cảm ơn muội nhiều lắm , mẹ con mỗi năm gặp có vài lần , lần này cưới vợ ,  tỷ biết sư phụ cấm vì sắp tảo thanh diệt ma , nhưng đám cưới con trai mà ta không về thì mất mặt quá…

Thất Xủ Cô bóp vai nữ trung niên một cái : 

- Thôi xong rồi , cảm ơn dài dòng Mai cô nương  đổi ý bây giờ

- Đa tạ , đa tạ 

Vừa cung tay vái Mai Viên một cái là nữ trung niên quay đi chạy biến ,lúc này Thất Xủ Cô chỉ ngay vào cái phong thư , nàng làm điệu bộ y hệt Mai Viên lúc nảy : 

- Của ai , nói mau

Mai Viên cười cả mắt lẫn miệng :

- Biết rồi còn hỏi

Nói xong nàng xoay người chạy ngay vào phòng , Thất Xủ Cô chạy ngay theo , nàng la lớn : 

- Đọc cho muội nghe với

Khuya hôm đấy phái đoàn của Bành Minh Chủ về tới , chỉ có các môn hạ canh gác và Mai Viên là biết trước tiên , Thất Xủ Cô ngủ say như chết , Mai Viên không đánh thức cô nàng dậy, Bành Minh Chủ đường xa coi bộ thấm mệt , ông đi nghỉ sớm sau khi dặn dò Bành Cổn và Mai Viên vài câu , Bành Cổn đã hỏi ngay Mai Viên tình hình môn hộ , nàng đã trả lời rành mạch , không quên cấp báo ngay danh sách môn nhân canh gác hôm đấy , nàng cũng cho Bành Cổn biết về mũi tên bị mất , Bành Cổn đã tỏ vẻ suy nghĩ khá lâu trước thông tin này , không lẻ thích khách trộm một mũi tên , và đốt nhà , mũi tên Côn Luân có tẩm độc , tin này nếu có loan truyền ra ngoài thì Côn Luân mất mặt , nhưng cũng đâu có gì là quá trầm trọng , đó cũng là thường thôi , Bành huynh dư sức đối phó , Bánh Cổn chỉ băn khoăn là ai làm việc này và tại sao ? không lẻ …

còn tiếp….

0 nhận xét:

Post a Comment