Thường thế thôi…
…Chiếc ba gác trồi lên sụp xuống , lắc lư nghiêng tới nghiêng
lui , chàng tài xế xem ra đã kiệt sức giử cho cái guidon xe được đối diện với
khuôn mặt đầm đìa mồ hôi và bụi , hazzzz! Con đường khá ngắn chỉ chừng 200m hơn
tý mà như đoạn đường chiến binh , lơ mơ không khéo thì bao nhiêu cement gạch đá
tương xuống đường có mà húp cháo!
Qủa là đoạn đường chiến binh thật vì đàng sau chiếc ba gác
đang hì hụp là một chiếc xe Jeep cũng đang gập gềnh tý chút , chiếc Jeep capot
bầu sơn màu nửa trắng nửa xám , nhìn qua thì tưởng xe đi tuần của các bác cảnh
sát , nhưng người ngồi phía tay mặt của sốp phơ lại là một ông mặc quân phục ,
ông đeo kính đen sì to đùng , mặt sắt lạnh như tiền , lưng dắt khẩu Colt P 38
bên tay mặt , bên trái ông còn chơi thêm một con dao chừng gang tay thật đẹp trắng
bạc , tay sốp phơ bự con lại mặc đồ civil , lưng quần cộm cộm chắc cũng một khẩu
Colt 45 , thế mới quái ! bà con dân phố hai bên đường thường nhìn bảng số xe
ông rồi đoán già đoán non xem ông tòng sự nơi đâu , chỉ thấy thấp thoáng một vệt
trăng trắng trên ve áo , hôm nay ông về hơi trể , xe ông như thường lệ tà tà quẹo
vào con đường vắng mà mỗi khi rì rào cơn mưa nhỏ là thành đường hổn hợp đất cát
nhựa đường , chả biết mấy ông lục lộ công chánh đi đàng nào ! phía trước chiếc
ba gác đang từ từ đối diện với một “ khúc quanh nghiệt ngã “ , chàng ba gác cố
gắng cho chiếc xe của mình từ từ vượt qua “ khó khăn “ , tuy nhiên dường như
khó khăn cũng cố gắng ngăn chặn nỗ lực của chàng , thế nên chàng bổng từ từ chổng
à không cái yên xe chổng lên , chàng chới với và chiếc xe quẹo về phía trái rồi
ngã cái ầm, cũng may là chàng bị hất văng về phía đối diện , chàng lồm cồm đứng
lên nén đau thương cố biến nó thành sức mạnh để đè cái xe trở lại thế đứng đúng
đắn , nhưng không được rồi , lúc này bà con hai bên đã ùa ra nhưng không hôi của
hàng của chàng , bà con giúp chàng vác hết cement gạch đá xếp qua một bên rồi đẩy
cái xe lên khỏi cái “ khó khăn “ mà xe vừa vấp phải .
Nãy giờ chiếc
jeep vẫn đứng im lìm một khoảng chừng 30m , sếp vẫn im lìm , khuôn mặt sếp
không động đậy , sốp phơ của sếp cũng y chang thế , hai thầy trò chẳng nói câu
nào , chiếc ba gác từ từ lăn bánh trong
tiếng reo hò vỗ tay của đám con nít nhưng chắc không hoan hô cái xe của sếp
cũng đang chầm chậm theo sau…
Hôm sau chừng độ 10h , có hai chàng dáng chừng dân lục lộ cỡi
Honda vòng qua vẹo lại rồi dừng ngay cuối con đường , hai tay này có vác theo
cái máy đo gì gì đấy , đo đo vẻ vẻ một lúc lâu rồi hai chàng leo lên Honda
phóng thẳng …
Lại hôm sau , mới sáng sớm
bà con hai bên phố đã nghe ầm ầm tiếng xe , tiếng rào rào của đất đá đổ xuống
vệ đường , rồi lại có một chiếc xe GMC chở nhiều dân lục lộ đổ xuống , cuốc xẻng
, ky đất rần rần con lộ nhỏ , bà con dân phố kéo ra đứng dòm , chỉ chỏ , à thì
ra chính phủ làm đường ! cảm tạ trời đất vì ông trời thương xui khiến cho mấy
bác ở trển quan tâm đến cái vụ này , con đường nhanh chóng làm xong , trải nhựa
rồi có xe lu lăn qua lăn lại , chẳng mấy hôm một con đường nhựa phẳng phiu chẳng
hề thua kém con đường Lục Tỉnh trước mặt do RMK làm chút nào , lục lộ VN đâu phải
đồ bỏ nhể , bà con hỉ hả kháo nhau thế…
Hôm nay bà sếp hông vui chút nào , mới sáng ra mà bà hao tài
, sáng nay trước khi đi làm ông sếp bảo với bà :
-
-Đưa
anh …. Có chuyện cần
-
-Trời
sao nhiều dzậy?
-
-Đừng
hỏi dài dòng
-
-Nhưng
anh làm gì mà lấy nhiều thế , mua được cái nhà, à mà anh có vợ bé à @#$$%$ !
-
-Đưa
anh trả tiền công thợ đất cát …
- ????
- Con đường đấy !
Ông gằn giọng rồi chẳng nói câu nào leo lên xe đi
, bà biết tính ông , thôi thì mặc kệ muốn làm gì thì làm , miễn không nuôi vợ
bé là được!
Ngoại truyện :
Mấy hôm sau , khóm trưởng , rồi bà
nghị viên , rồi ông ứng cử viên nghị viện tới hỏi thăm , ông tỉnh bơ như không
biết gì , bà nghị viên ướm hỏi:
-Tr… tính ra ứng cử chăng ?
Ông tỉnh queo trả lời:
-
-Tui
không làm chính trị
Thế thôi…
VMH st
0 nhận xét:
Post a Comment