CÂU CHUYỆN CÀ PHÊ dài tập (tức là nhiều "chiện" !)
Kỳ 1.
THẾ NÀO LÀ "CÀ PHÊ SẠCH" ?
Khoảng thời gian từ 1977 - 198... khi cà phê hạt là mặt hàng do nhà nước quản lý ( rất nghiêm ngặt ) không có nhiều cà phê lưu thông trên thị trường , người viết bài này từng được hân hạnh ở gần một trạm kiểm lâm trên con đường cà phê từ Ban Mê Thuột về Sài Gòn theo quốc lộ 13 , còn nhớ lúc đó xe đò chạy bằng than là phương tiện gần như duy nhất chạy trên con đường này, và người Kinh cũng gần như là những hành khách độc quyền của những chuyến xe bảo táp ấy , những chuyến xe chạy một chốc lại xả một vệt lửa tung tóe dài ra phía sau , trên con đường đầy ổ voi , ổ báo (vì ổ gà ở đây chẳng nhằm nhò gì cả) khỏi phải nói là hành khách nào ngồi ngay phía sau , hoặc đang đu bám ( thường là như vậy ) trên bậc cửa xe đều toát mồ hôi vì sức nóng và chắc cũng là vì sợ nữa .
Các chuyến xe bị dừng lại tại trạm , nhiều bọc cà phê hạt còn xanh bị thu giử , nguồn cung ( ngoài luồng ) cà phê bị thu hẹp , thành phố là nơi trông chờ từng ngày từng giờ nguồn cung ấy , càng ngày càng lên cơn sốt vì thiếu cái đễ bỏ vào cối rang cà phê , thế là thay vì cho hạt cà phê vào người ta bắt đầu tìm thứ thay thế .
Bắp đá là thứ hạt được các chủ lò (cũng ngoài luồng nốt) ưu tiên lựa chọn , phải là bắp đá vì nó chắc hạt , không nhựa nhiều , nếu rang kỷ thì sẽ cho ruột màu nâu với vỏ ngoài đen tuyền , có một mùi khen khét rất đặc trưng ,nói cho ngay từ trước 1975 , thỉnh thoảng cũng có người bỏ cái hạt bắp rang này vào cà phê , nhưng với một tỷ lệ rất nhỏ , theo như người viết nhớ thì cà phê lúc đó chưa có khái niệm bắp rang , cà phê thì có đủ loại , người ta thường mua cà phê rang nguyên hạt về tự xay tự pha , nếu không muốn ra quán .
Nhưng cầu càng ngày càng to mà cung thì càng ngày càng teo , thế là cái tỷ lệ bắp bắt đầu tăng dần phi mã , và số người tìm đến một cử cà phê sáng , một cái đen nhỏ hay một cái "xây chừng" ( theo tiếng Hoa là một ly cà phê đen pha bằng vợt chỉ to bằng ba cái ngón tay cái ) hoặc sang hơn chút xíu với một cái " pạc-xỉu" ( ly xây chừng sữa đặc nhiều với cà phê pha loảng ) mà các vị trưởng lão râu dài mặc "xá xẩu " ( áo thắt nút bằng vải ) vẫn thường đổ ra cái dĩa nhỏ thổi xì xụp cho mau nguội rồi nhắp một hơi , người viết cũng đã làm thử và thấy quả là có cái thú vị riêng khi đang từ ly cà phê bốc khói , tưởng chừng phải mất thời gian hơi lâu bổng dưng được làm cái rẹt , thật là đã !
ngày mai tiếp tục nhe bà con !....
Arabimap
2 nhận xét:
Kể từ hôm nay , " câu chuyện cà phê " bắt đầu , theo như tác giả đây là trãi nghiệm riêng của mình , bà con có gì thú vị hay trouble thì vô đàm đạo cho dzui .
cà phê thời bao cấp ! ai trãi qua chắc cũng từng uống những thứ như thế phỏng ?
Post a Comment